Tokyo cũng có thuế xây dựng quê hương
Tôi cảm thấy chế độ thuế xây dựng quê hương thật thú vị.
Tuy nhiên, những món quà đáp lễ hiện tại đã trở nên quá xa xỉ.
Theo luật thì giá trị không được vượt quá 30% số tiền thuế nhưng vẫn có nhiều địa phương vượt trên mức đó, điều này đang trở thành vấn đề.
Bất kể hệ thống hay luật pháp gì cứ về lâu dài sẽ có những người lạm dụng nó.
Do đó, tất cả các luật và hợp đồng nên được giới hạn thời gian.
Đến một lúc nào đó nó cần phải được sửa đổi.
Hoặc nói tuổi nghỉ hưu cũng chỉ giới hạn trong thời hạn của hợp đồng lao động.
Tôi nghĩ rằng việc nộp thuế quê hương này thường chọn các sản phẩm nông nghiệp địa phương như rượu, thịt và gạo từ các thành phố địa phương như một sở thích và phương pháp giảm thuế cho nhân viên văn phòng có thu nhập cao ở thành phố.
Ngoài ra còn có thể tham quan du lịch tại địa phương.
Ngược lại xét từ phía 23 quận của Tokyo thì tiền thuế mà người dân phải trả cho sẽ đổ về các vùng nông thôn.
Số tiền này càng ngày càng lớn.
Điều này đều là do 23 quận chưa đủ nổ lực .
Nếu tôi là thị trưởng phường, tôi dùng vé xem phim hoặc vé xem hòa nhạc làm quà tặng.
Rạp chiếu phim, viện bảo tàng, và nhà hát đều tập trung ở Tokyo.
Nền văn hóa và nghệ thuật đa dạng trời ban đều tập trung ở trung tâm thành phố.
Ngược lại nhiều thành phố địa phương không còn rạp chiếu phim.
Nhưng Tokyo vẫn còn rạp chiếu phim và nhà hát
Tôi nghĩ rằng có rất nhiều người muốn xem Kabuki và Takarazuka mà sẽ đóng một khoản thuế lớn.
Nhưng bây giờ tôi muốn bạn giữ kín bí mật này.
Hiện nay vé vẫn đang rất khan hiếm.
Nếu nó trở nên phổ biến hơn tôi sẽ không thể mua được vé..
Bây giờ thì đây vẫn còn là một ý tưởng vô ích.