Tôi là người có xoáy tóc ngược chiều
Người ngoan cố, hay thể hiện thái độ khó chịu được gọi là người có xoáy tóc ngược chiều
Từ xưa người ta có nói như vậy, bây giờ thì tôi không còn nghe thấy nữa.
Bình thường xoáy tóc trên đầu xoáy theo chiều kim đồng hồ, nên có vẻ người ta gọi như vậy để chế giễu những người có xoáy ngược chiều kim đồng hồ.
Vì đó là một kiểu nói xấu, nên bây giờ tôi không nghe thấy nữa.
Phía sau đầu tôi có thêm 1 xoáy tóc ngược chiều kim đồng hồ nữa, và khi tôi cắt tóc ngắn thì tóc đằng sau sẽ bị dựng đứng lên.
Hồi nhỏ tôi khá bận tâm đến nó, nhưng giờ thì đã thành mái tóc mỏng của người già và tóc cũng không còn khỏe để dựng đứng nữa.
Ngược lại, vì tóc ngày càng mỏng nên tôi để dài và vuốt hết ra đằng sau.
Khi không thể đi cắt tóc và tóc cứ dài ra, tôi muốn nuôi dài hơn nữa để trông giống Yui Shosetsu, nhưng tôi nghĩ Yui Shosetsu béo sẽ không hợp nên ý muốn đó đã dập tắt.
Khuôn mặt tôi nhìn thấy trong gương vào buổi sáng khi tôi tháo kính ra trông giống hệt bố tôi.
Có cảm giác như bố đang trò chuyện với tôi.
Khi viết nhật ký này, tôi viết khi nghĩ tới bố, nên cũng có thể nói bố nhập vào tôi.
Bố giao tất cả việc kinh doanh quản lý cho tôi, và cũng không nói gì.
Điều mà bố tôi luôn nói là y tế thuộc về cá nhân bác sĩ.
Đây là tư tưởng của các bác sĩ thời bác sĩ râu đỏ, trước khi có y tế chăm sóc nhóm.
Ông chỉ nói chuyện với những người được cho là bác sĩ xuất sắc.
Ông không tin tưởng.
Ông luôn nghiêm khắc với các bác sĩ.
Những điều như cải cách về phong cách làm việc bây giờ thì có lẽ đã bỏ qua.
Tôi nghĩ thời đó ông là một lương y được bệnh nhân kính trọng.
Bác sĩ khi trở thành người lao động sẽ làm giảm đi sự tôn trọng của bệnh nhân.
Khi ấy các bác sĩ có thể duy trì động lực không nhỉ?
Rốt cuộc thì tiền lương sẽ không tăng thêm nữa.
Có phải nếu quan chức, giáo viên hay nhà nghiên cứu được gọi là người lao động thì động lực sẽ bị mất đi không?
Có phải từ “công việc thiêng liêng" đã mất đi không?
Tên bố tôi được viết bởi chữ hán “Thánh" và “Đạo".
Đọc là “Masamichi".
Tất cả bạn cùng lớp cấp ba của tôi đều gọi bố tôi là “Seidou".
Tôi hay trêu bố rằng ông có cái tên mà ông chỉ có thể trở thành linh mục hay bác sĩ.
Tên tôi viết bằng 2 chữ hán “Thái Thành", đọc là “Yasunari".
Đây là cái tên mà nếu không thành công trong kinh doanh thì sẽ không phù hợp.
Sau khi về hưu ở ẩn thì tôi muốn lấy bút danh đọc là “Kozan Taisei".
Trước khi mặt trời mọc, tiếng khóa thấm trong tường
Nồng độ oxi trong máu 96・97・98
Nhiệt độ cơ thể 36,6 Đường huyết sau bữa ăn 260
Danh nhân Đại diện Koyama Yasunari