Màu sắc của con phố

Đã lâu rồi tôi mới có buổi hội họp tại một nhà hàng mới mở trong một tòa nhà mới ở Ginza.
Thật sự là lâu lắm rồi tôi mới có một buổi hội họp buổi tối.
Những bậc tiền bối có địa vị ở Ginza đang tập hợp lại.
Tôi đã có cảm nhận thế này về nhà hàng.
Nằm trên tòa nhà chuyên bán các mặt hàng thời trang mới mở, không gian đặc biệt lộng lẫy.
Trần nhà cũng cao.
Cũng có cả hội trường tổ chức đám cưới nhỏ.
Chắc chắn là món ăn Pháp, nhưng món ăn hiện đại, mang tính quốc tế làm tôi nhớ đến ẩm thực mới ( Nouvelle Cuisine).
Có cảm giác như là đồ ăn Ý.
Đồ uống được rót từ chai rượu vang vào ly rượu vang là trà ô long có vị chát.
Tôi hỏi giá thì được biết là 5,000 yên một chai.
Có giống như rượu vang không nhỉ?
Hội phí ngày hôm đó có giá khác nhau giữa phần ăn có cồn và phần ăn không cồn.
Có lẽ số lượng hội viên không uống rượu đã tăng lên.
Tôi nên biết ơn hay buồn nhỉ?
Những người tôi nhìn thấy ở hội trường là những tiền bối mà ngày xưa tôi có nhiều kỉ niệm.
Tuy nhiên, nhà hàng này có bầu không khí của nhà hàng ở Akasaka, Aoyama mà ngày xưa mọi người thường tụ tập vào đêm khuya.
Đó là nơi tụ tập của những chàng trai, cô gái trẻ giàu có, sành điệu.
Nhưng hôm nay, các vị khách là bậc tiền bối ở Ginza.
Nhìn giống như một không gian lạ thường, mất cân đối.
Hậu Covid, bầu không khí của con phố đã thay đổi.
Phân khúc khách hàng của con phố cũng đã thay đổi.
Thực tế là phân khúc khách hàng của Ginza thay đổi nhanh hơn các con phố khác.
Nói theo cách tích cực, Ginza thu hút mọi người trên cả nước, à không, từ khắp nơi trên thế giới.
Con cưng của thời đại là Ginza.
Đối với tôi, đó không phải bầu không khí của một cửa hàng lâu đời đầy kỷ niệm từ thời thơ ấu.
Đó là bầu không khí của Aoyama, Akasaka, Roppongi 20 năm trước.
Con phố thay đổi.
Có sự trưởng thành, phát triển và già đi.
Tuy nhiên, có thể thấy dường như phân khúc khách hàng ở Ginza ngày càng trẻ lại.
Những người từng ở Aoyama, Roppongi đang đến Ginza.
Tôi nghĩ khách hàng của Aoyama và Roppongi cũng đã hướng đến Ginza, phù hợp với độ tuổi của họ.
Từ khoảng 10 năm trước, tôi đã cảm thấy khách hàng từ Asakusa bắt đầu đổ về Ueno.
Tôi đã nghĩ vậy khi bắt gặp một vị lớn tuổi dẫn đứa cháu tới bảo tàng mỹ thuật ở Ueno.
Và rồi Nihonbashi đã trở nên giống với Ueno.
Tiếp theo là Kyobashi đã trở nên giống với Nihonbashi.
Tôi đã phân tích như vậy sau khi quan sát các cửa hàng mở trong tòa nhà mới và khách hàng của họ.
Và rồi Ginza của chúng tôi sẽ như thế nào nhỉ?
Có thể thấy phần lớn khách du lịch nước ngoài chuyển từ khách Trung Quốc sang khách Hàn Quốc, và bây giờ là khách Mỹ, Châu Âu tăng lên.
Các cửa hàng cũng đơn giản và trẻ trung.
Các tòa nhà của thương hiệu châu Âu đã hòa nhập tự nhiên vào đường phố Ginza.
Màu sắc của con phố thay đổi cùng với thời đại.
Ginza trong ký ức của tôi như thế nào nhỉ?
Tôi thấy hoài niệm về những cửa hàng lâu đời, quen thuộc, và cũng cảm thấy lo lắng về tình hình hiện tại.
Tôi vẫn chưa quen được với Ginza mới.
Tôi sẽ thử dạo quanh các cửa hàng lâu đời.
Có lẽ rốt cuộc chỉ là vì tôi muốn ăn món ngon.
Tôi muốn ăn thử xem khẩu vị của mình đã thay đổi hay khẩu vị của cửa hàng đã thay đổi.
Tôi thấy thật hạnh phúc khi được già đi ở Ginza.

Nồng độ Oxy trong máu 98・98・99
Nhiệt độ cơ thể 36.7 Đường huyết 161
Buổi sáng sau hôm tiệc Đại diện Koyama Yasunari.