Hái dâu tây
Mỗi năm một lần, chúng tôi đến trang trại dâu tây ở Kawasaki để hái dâu.
Hôm qua, không chỉ có các gia đình mẹ con, mà có cả nhân viên trường mẫu giáo tham gia.
Ăn loại trái cây nào lúc mới hái cũng ngon.
Nói gì thì nói, dâu tươi, mọng nước.
Tôi nhớ đứa trẻ nhỏ nhất trong số những người tham gia là một đứa trẻ vừa tròn 2 tuổi.
Đứa bé ngậm một quả dâu tây to, đỏ tươi.
Tôi đã nghĩ chắc sẽ không bị mắc nghẹn đâu nhỉ, nhưng đứa bé đã vui vẻ ăn ngon lành.
Dâu tây được trồng như thế này.
Khi cắn vào trái cây mới hái, nó thực sự mọng nước, ngon và ngọt.
Tôi mong đây sẽ trở thành kỉ niệm mùa xuân cùng với mẹ mình của các cháu nhỏ.
Tôi có thể cùng trải nghiệm, cùng chung niềm vui này là niềm hạnh phúc trong cuộc đời tôi.
Các nhân viên của Koyama đã cùng tôi chia sẻ những khó khăn trong công việc kinh doanh quản lý trong quãng thời gian dài của đời người.
Và nó đã thể hiện triết lý của Koyama.
Người ta hay nói rằng cùng nhau chia sẻ những khó khăn gian khổ.
Nhưng đôi khi việc cùng nhau thưởng thức đồ ăn ngon cũng quan trọng.
Tôi muốn cùng chia sẻ với nhau niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống.
Khi đến độ tuổi nhận ra mình đang già đi, bạn mới nhận ra những kỷ niệm trong đời với các bạn trẻ và gia đình quan trọng như thế nào.
Khi còn trẻ, tôi luôn bận rộn, vội vã lao về phía trước nên không có thời gian hoài niệm về quá khứ.
Bây giờ thì tôi hiểu.
Kỉ niệm tuổi thơ về những chuyến đi chơi, ăn uống cùng bố mẹ sẽ trở thành ký ức và tài sản trong tương lai.
Chính những ký ức về những trải nghiệm hạnh phúc thời thơ ấu sẽ nâng đỡ cho cảm giác cô đơn khi về già.
Tạo ra những kỷ niệm của ngày hôm qua cũng sẽ là sự chăm sóc cho tương lai.
Có lẽ đây là dâu cuối cùng của năm nay, nhưng tôi nghĩ mình đã thưởng thức đủ cho cả năm.
Tôi đang suy nghĩ xem sang năm sẽ dẫn ai tới đây nhỉ.
Kết quả trên máy đo nồng độ Oxi trong máu 98・98・98
Nhiệt độ cơ thể 36,2 Đường trong máu 193
Tiếp theo là dưa lưới Đại diện Koyama Yasunari