Làm cho trang phục chỉnh tề, ngay ngắn
Tôi chỉ mặc áo phông khi đi ngủ.
Tôi nghĩ áo phông không hợp với tôi, và không lịch sự với khách hàng.
Tôi thấy ngại khi gặp người khác với chiếc áo cổ tròn.
Tóm lại, lúc nào tôi cũng mặc trang trọng.
Về mặt cảm xúc.
Thì có cảm giác tập trung, tinh thần hăng hái.
Chiến trường thường trực.
Có lẽ là vì nếu không có cổ áo thì sẽ không thể thắt được cà vạt.
Khi làm việc ở nhà, tôi mặc đồ ngủ cả ngày, nhưng đến khi họp trực tuyến, tôi mặc áo sơ mi và thắt cà vạt.
Vì đó là thói quen trong kinh doanh của tôi, và tôi nghĩ nếu không mặc lịch sự thì sẽ bất lịch sự với nhân viên.
Bố tôi luôn thắt cà vạt dù là khi mặc áo blouse trắng khám chữa bệnh.
Các bác sĩ nội khoa thời đó đều như vậy.
Các bác sĩ ngoại khoa trẻ mặc áo phẫu thuật bên dưới áo blouse trắng.
Bố tôi trong những chuyến lái xe đi chơi với gia đình vào ngày lễ vẫn mặc áo khoác, thắt cà vạt dây.
Nói mới nhớ, dạo gần đây tôi không nhìn thấy và vạt dây nữa.
Chắc vì trông già, lỗi thời.
Tôi thấy cà vạt dây của Wyatt Earp trong phim cao bồi viễn tây rất phong cách.
Ở Nhật Bản, cà vạt dây trở thành đồng phục của nữ sinh trung học.
Cũng là điều kì lạ trong lịch sử, chắc chỉ ở Nhật Bản mới có nhỉ.
Nam giới thì có Steve Jobs mặc áo phông.
Cũng có những doanh nhân trẻ ngành công nghệ thông tin ở Roppongi, Shibuya bắt chước phong cách ấy.
Nhưng mà thật là ngại, nó không phù hợp với tôi, một ông già ở Ginza.
Vì chiếc cà vạt hàng hiệu mua ở Ginza là phong cách thời trang duy nhất của tôi.
Lịch sử thời trang thế giới đang thay đổi từ trang trọng sang giản dị.
Quần áo thể thao khi chơi Polo ngày xưa dần trở thành trang phục thường ngày.
Những chiếc áo polo mặc khi chơi gôn cũng dần trở thành trang phục thường ngày.
Chắc có lẽ tôi không muốn di chuyển cơ thể.
Tôi muốn ngồi 1 chỗ trên ghế sofa.
Nếu có thể thì một tay cầm rượu mạnh hoặc cà phê.
Tôi chỉ mặc quần áo trang trọng và cũng thích bộ vest ba mảnh.
Nói cách khác là kiểu áo ghi lê.
Cũng có nhiều túi.
Điều khiến tôi thích mặc vest là vì không cần mang cặp, bỏ mọi thứ vào túi.
Chẳng mấy chốc, tay này cũng sẽ phải nắm gậy.
Tôi mơ thấy mình cầm gậy khua thật ngầu, đập trúng làm con dao của tên côn đồ rơi xuống.
Giống như Bat Masterson mà tôi xem trên TV khi còn nhỏ.
Vấn đề là chải chuốt vào buổi sáng, buổi tối sẽ tốn thời gian.
Giống như việc trang điểm của phụ nữ phải không nhỉ?
Túi đeo chéo có vẻ cũng làm đau vai.
Gây cản trở khi thắt dây an toàn trên xe ô tô.
Từ nhỏ tôi đã lấy tiền ra từ ví kẹp tiền trong túi.
Thản nhiên rút con dao bỏ túi từ trong túi áo ghi lê và mở phong bì.
Áo vest cũng có túi nhỏ để đựng tiền xu.
Nó được gọi là “change pocket", để đựng tiền xu.
Để không cần phải rút ví ra khi nhận tiền lẻ trả lại.
Mọi người đều chịu ảnh hưởng của phim ảnh.
Mọi người đều xem phim và lớn lên.
Cả cách uống rượu, cả cách hút thuốc, cách đội mũ.
Tôi có đề xuất xem phim “Tay trộm hoàn hảo”.
Khi mười mấy tuổi, tôi đã say đắm khi xem phim này ở rạp.
Không phải là ngưỡng mộ Yujiro Ishihara.
Nồng độ Oxy trong máu 97・97・98
Nhiệt độ cơ thể 36.3 Đường huyết 138
Thắt cà vạt ngay cả khi ở trong sa mạc Đại diện Koyama Yasunari