Tôi bị muộn

Sáng nay tôi viết nhật ký muộn là vì lâu lắm rồi tôi mới nói chuyện với em gái cho đến tận sáng.
Tôi vẫn đang sống trong ngôi nhà mà tôi đã sống với bố mẹ.
Lần này, tôi đang dọn dẹp giường của bố mẹ và làm thành phòng đọc sách, nên chúng tôi đã nói chuyện rất lâu về việc đó.
Cả những kỷ niệm về 2 anh em, người thân, nhân viên cũ.
Rốt cuộc, nó cũng giống như những lời than vãn của bà lão nhìn thấy tương lai, nhưng khi anh em lớn lên, mối quan hệ đó cũng khác đi.
Đối với tôi, bây giờ tôi đã có thể nói chuyện nhiều hơn thời còn nhỏ.
Bên kia nghĩ gì thì tôi không biết, nhưng có vẻ nghĩ ông anh là người ngoan cố, hay thích điều khiển người khác.
Tôi cứ nói lại là không phải vậy, nhưng gần đây tôi đã bắt đầu nghĩ hay đúng là như vậy nhỉ.
Tuy nói là thế, ở độ tuổi này sẽ không có chuyện thay đổi tính cách, nhưng tôi đang bắt đầu hiểu ra.
Vì em tôi phải chăm sóc tôi cuối đời nên tôi có chút yếu đuối.
Tôi vốn là người có cảm xúc lên xuống nhiều, nên khi bắt đầu không còn minh mẫn, chắc chắn sẽ gây phiền hà cho những người xung quanh.
Để ngăn điều này xảy ra, chúng tôi đang tổ chức lại tổ chức của Koyama G.
Mặc dù vậy, tôi vẫn muốn duy trì văn hóa doanh nghiệp như gia đình, mang đậm tình người.
Chính vì thế, chúng tôi đang nỗ lực tạo ra tổ chức đảm bảo nghiêm ngặt việc tuân thủ luật pháp, quy định.

Nồng độ oxi trong máu 96・96・97
Nhiệt độ cơ thể 36,7 Tôi quên máy đo đường huyết. Không phải cố ý.
Lời tự biện hộ của người nghiện rượu (tên sách) Đại diện Koyama Yasunari