Cảm xúc dâng trào

Đầu tôi trống rỗng.
Vì thế, nếu không có kiến thức hoặc thông tin nào đó liên tục được nạp vào thì tôi sẽ cảm thấy lo lắng.
Tôi không thể chịu đựng được không gian không tiếng động hay không có sự kích thích.
Vì thế tôi thích những nơi có sự kích thích về thông tin một cách tự nhiên, như rạp chiếu phim hay phòng hòa nhạc.
TV ở nhà tôi cũng để mở suốt.
Mang cả TV tinh thể lỏng vào phòng tắm.
Có những lúc tôi tự hỏi liệu thực sự có cái tôi độc lập hay không.
Tôi cảm thấy thoải mái hơn khi ở cùng nhiều nhân viên hay nhiều khách.
Tôi luôn tìm kiếm cảm giác hòa nhập.
Có lẽ tôi không thể chịu nổi việc leo núi một mình.
Nếu nói là một người cô đơn yếu đuối như vậy có thể hòa hợp được với người khác thì không phải là như vậy.
Nói tới đây, dần có thể hiểu được nỗi cô đơn và sự cố chấp của người già.
Tôi cũng tiếp tục đọc rất nhiều sách.
Học sinh tiểu học Yasunari đã đọc hết hầu hết sách trong thư viện trường tiểu học của mình.
Trong 6 năm, mỗi ngày tôi mượn 1 cuốn sách.
Điều này có thể thực hiện được vì quãng đường đi học xa xôi, mất khoảng 1 tiếng rưỡi.
Tôi yêu thích sách về tiểu sử vĩ nhân và từ điển bằng hình ảnh.
Học sinh cấp 2 Yasunari, trong kỳ nghỉ hè, đã mượn tất cả sách khoa học ở thư viện gần nhà.
Tuy hơi xấu hổ khi không thể nói rằng tôi đã đọc.
Học sinh cấp 3 Yasunari đã đọc hết sách shinsho của Iwanami.
Kể từ đó, tôi yêu thích khoa học xã hội.
Người biết nhiều về kiến thức tổng hợp.
Nhớ lại thì tôi luôn ghé vào hiệu sách trên đường đi học về để tìm sách mới.
Tôi nghĩ đó là lý do vì sao tôi cách xa mọi người.
Nói thật ra là tôi không có bạn bè.
Tôi luôn ở trong hiệu sách.
Khi đã đi làm, thì tôi vẫn ở rạp chiếu phim hay viện bảo tàng cả ngày.
Uống rượu thì tôi cũng uống ở quầy bar vào đêm khuya, 1 mình.
Không phải ở mức độ sống tách biệt 1 mình với những lý tưởng cao đẹp, chỉ là sợ làm tổn thương người khác và bị người khác làm tổn thương.
Tôi cũng đọc sách trong khi nghe nhạc cổ điển, người luôn làm mấy việc 1 lúc.
Đầu trống rỗng và trái tim cũng đau khổ.
Tôi viết nhật ký này với tâm trạng như đang nhìn vào khuôn mặt của chính mình trong gương, nhưng trong lòng có rất nhiều điều trào dâng.
Đã đầy ly hay là muốn thay bằng rượu vang mới?
Sẽ thấy thoải mái hơn khi nghĩ chỉ là vì đang già đi.
Con người rốt cuộc cũng chỉ là những con thuyền nhỏ bồng bềnh trên sóng.

Nồng độ oxi trong máu 98・98・98
Nhiệt độ cơ thể 36,4 Đường huyết 196
Mở rộng máy chủ Đại diện Koyama Yasunari