Tỷ lệ sinh giảm và dân số già hóa
Trong bối cảnh tỷ lệ sinh giảm, tương lai của việc quản lý vận hành trường đại học địa phương đang gặp nhiều lo ngại.
Mặc dù có thể dự báo được chắc chắn về số lượng sinh viên, nhưng đã có thời kì các cơ sở mới và các khoa mới liên tiếp được thành lập.
Các thành phố lớn thì chật hẹp, chính khu vực địa phương cần chú trọng tới giáo dục, trường đại học tập trung các bạn trẻ.
Đúng vậy, các tỉnh đều mong muốn và nỗ lực thu hút các trường đại học.
Các trường đại học cũng muốn nhân cơ hội tăng số lượng sinh viên.
Đây là con đường đã nhìn thấy bấy lâu nay.
Đúng, đã có sự vội vàng tăng số lượng giường bệnh.
Có lẽ sự gia tăng số lượng các trường đào tạo sau đại học mới cũng là sự mở rộng của xu hướng này nhỉ.
Các trường đào tạo sau đại học về luật chuyên tập trung vào tính chuyên môn và tính thực tiễn sau đó đã trở nên như thế nào nhỉ?
Những người nhập học với mong muốn trở thành luật sư rồi sau đó thế nào nhỉ?
Đối với chuyên gia trị liệu âm nhạc, những bệnh viện mà sinh viên mới tốt nghiệp có thể làm việc là rất ít.
Tôi nghĩ có quá ít bác sĩ hướng dẫn cho chuyên gia trị liệu âm nhạc, và quá ít bệnh viện có khoa chuyên môn này.
Nếu được bảo hiểm chăm sóc điều dưỡng công nhận thì viện dưỡng lão tư nhân vừa và nhỏ cũng có thể tuyển dụng chuyên gia trị liệu âm nhạc, vậy mà…
Đây có lẽ là sự cố chấp từ phía cơ sở.
Tôi hoàn toàn hiểu được rằng thật khó khi mong đợi mọi thứ sẽ được bảo hiểm y tế, bảo hiểm chăm sóc điều dưỡng chi trả.
Nhưng tôi nghĩ nếu hệ thống chứng chỉ bằng cấp, đặc biệt là tiêu chuẩn bố trí nhân sự được nới lỏng như thế này thì tình hình sẽ khác đi rất nhiều.
Trong bệnh viện, nếu số lượng nhân viên có chứng chỉ chăm sóc điều dưỡng có thể chuyển đổi thành 0,7 số y tá, thì số lượng nhân viên có chứng chỉ chăm sóc điều dưỡng có thể được phân bổ với số lượng đó.
Các chuyên gia trị liệu âm nhạc cũng có thể được chuyển đổi dựa trên tiêu chuẩn phân bổ nhân sự tại các trường mẫu giáo.
Có lẽ sự kiêu hãnh sẽ không muốn làm người hỗ trợ chăm sóc trẻ em.
Vì có những đứa trẻ tinh thần không ổn định nên tôi muốn có bác sĩ tâm lý lâm sàng ở trường mầm non.
Tất nhiên là cả trong viện dưỡng lão.
Vẫn còn rất ít bác sĩ tâm lý ở nơi làm việc trực tiếp.
Tất cả đều là vấn đề tài chính của đất nước và việc quản lý cơ sở, nhưng cả hai đều đang gặp khó khăn về tiền bạc.
Khi thảo luận tới đây thì có người sẽ nói rằng chúng tôi nên nỗ lực nhiều hơn để hỗ trợ những người về hưu có chứng chỉ bằng cấp quay trở lại làm việc, bao gồm cả việc thiếu y tá.
Tuy nhiên, kết luận lại thì tôi nghĩ khó để thực hiện trên thực tế.
Ngược lại, còn những sinh viên đại học cao tuổi thì sao nhỉ?
Ở Mỹ, nhiều người theo học các lĩnh vực mới ở trường đại học sau khi nghỉ hưu.
Chuyện này là chuyện ngày xưa rồi, tôi cảm thấy Mỹ ngày nay đã khác, nhưng những người cao tuổi có lương hưu có thể trở thành sinh viên năm nhất trong lĩnh vực mà họ thực sự yêu thích.
Kịch, hay triết học văn học lịch sử.
Các chương trình giáo dục trên truyền hình cũng được yêu thích.
Chắc người xem là người cao tuổi phải không?
Bởi vì người nói điều này là tôi đây cũng như vậy.
Đừng bỏ lỡ chương trình đặc biệt trên BSNHK.
Nếu các trường đại học tuyên truyền, thúc đẩy hơn nữa việc học từ xa thì sẽ như thế nào nhỉ?
Khi bố tôi nằm viện, ông lúc nào cũng mở chương trình phát sóng của trường đại học đào tạo từ xa.
Ngoài ra, lúc nào cũng có tấm bản đồ trải cạnh giường.
Sinh viên đại học cao tuổi thì không cần chế độ giảm giá cho sinh viên.
Họ có nhiều tiền hơn sinh viên bình thường.
Ít nhất thì tôi nghĩ họ quý trọng thời gian và học tập nghiêm túc hơn những người trẻ.
Nếu học lý thuyết là đủ.
Dường như lúc nào tôi cũng chỉ nghĩ đến bản thân mình.
Nồng độ oxi trong máu 98・98・98
Nhiệt độ cơ thể 36,8 Đường huyết 205 bữa tối 2 hộp bento
Học sinh thi trượt suốt Đại diện Koyama Yasunari