Sử dụng tay

Tay tôi nhỏ
Tôi chưa bao giờ chơi thể thao hay làm việc nặng.
Những gì tôi cầm chỉ là sách.
Gần đây, khi uống thuốc, thỉnh thoảng tôi làm rơi viên thuốc khỏi tay, cảm thấy sức lực ở đầu ngón tay ngày càng yếu đi.
Những cử đông của ngón tay đang kém đi.
Tôi cảm nhận thấy sự yếu đi, thảm hại.
Tôi cảm giác những người thường xuyên sử dụng đôi tay của mình sẽ ít bị suy giảm đi khi về già.
Nghệ sĩ piano, họa sĩ, nghệ nhân gốm, người viết thư pháp.
Nhiều người làm về nghệ thuật nhỉ.
Mặt khác, là chơi bài, chơi thẻ trò chơi.
Việc tay xử lý những tấm thẻ khá thích hợp cho việc phục hồi ngón tay.
Pachinko sử dụng đôi tay, mạt chược không có động cơ.
Việc nắm sushi thì thế nào nhỉ?
Đương nhiên là làm đồ ăn cũng có vẻ tốt.
Tôi cảm thấy những việc làm bằng tay, những công việc nhẹ nhàng là bí quyết để sống lâu.
Nói cách khác, việc nhà nói chung là bí quyết để có sức khỏe tốt có đúng không?
Dù không chơi gôn, thì dọn dẹp, làm vườn, vứt rác, giặt giũ cũng có thể khiến mình mệt.
Đối với tôi.
Việc nội trợ là phục hồi chức năng cho tôi ở hiện tại, hay là sở thích nhỉ?
Nướng bít tết, luộc mì soba và rửa bát ngay sau bữa ăn.
Sinh hoạt 1 ngày như vậy thật khó khăn, mệt mỏi và quan trọng.
Trong cuộc sống của thiền sư, sinh hoạt hàng ngày chính là sự tu luyện.
Cuộc sống độc thân ở ẩn có phải là tu luyện không?
Có gọi là phục hồi chức năng cuộc sống không.
Có nhà văn trong lúc rảnh rỗi sẽ ngày đêm gấp hạc giấy.
Khi ở quán cà phê, dù chỉ trong thời gian ngắn chờ mọi người thì cũng gấp hạc giấy.
Tôi nghĩ origami (nghệ thuật gấp giấy) cũng là một sở thích tuyệt vời của người Nhật.
Nhưng hiện tại, công việc dùng tới tay của tôi chỉ là ký tài liệu và viết nhật ký này.
À không, vẫn còn.
Hôm nay là ngày đổ rác.
Lý do không đến câu lạc bộ thể thao cũng được.

Nồng độ oxi trong máu 97・97・98
Nhiệt độ cơ thể 36,1 Đường huyết 182
Sasadanngo (Bánh truyền thống của tỉnh Niigata hay Yamagata) Đại diện Koyama Yasunari