Tư duy trừu tượng cùng Thế giới quan

Nhiều lãnh đạo của các công ty lớn hẳn phải rất bận rộn lại là những người yêu thích cờ vây.
Dường như có rất nhiều doanh nhân lớn giống như giới tài phiệt.
Tôi từng nghe nói rằng ngày xưa các bậc thầy dùng cờ tướng để dạy cho các tướng lĩnh các chiến thuật dùng khi chiến tranh.
Có thắng thua mới khơi dậy tinh thần chiến đấu.
Cờ vây trừu tượng và phức tạp hơn cờ tướng nên có vẻ thời thượng hơn.
Có thể nó từng được dùng để dạy chiến lược giành lãnh thổ, nhưng trên bàn cờ vây có một thế giới quan.
Đen và trắng, cộng trừ, tồn tại và không tồn tại, sự vô hạn và hũu hạn của không gian, vật chất vũ trụ và vật chất tối.
Tại sao ông trùm kinh doanh, một người lẽ ra phải ở đỉnh cao của ham muốn trần tục và tranh giành quyền lực lại tìm kiếm tư duy trừu tượng?
Họ cũng bắt đầu quan tâm đến mỹ thuật giống như cờ vây và cờ tướng.
Viết và vẽ.
Khi bạn có tuổi lại thích đồ gốm.
Nó có vẻ hấp dẫn vì bạn sẽ không biết nó trông như thế nào cho đến khi được nung xong, một cách ngẫu nhiên nhưng lại hết sức lôi cuốn giống như một thế giới chưa từng được biết đến.
Nó giống như một thế giới mới vượt ca cả trí tuệ của loài người nơi mà chúng ta không thể nhìn thấy
Động lực và khát vọng vươn lên khiến chúng ta hướng tới một thế giới như vậy.
Để có thể có tư duy cao hơn thì cần phải có tư duy trừu tượng.
Các môn học thuật như toán học và vật lý cũng giống vậy.
Phái trừu tượng có hai phương hướng tư duy song song và khác biệt nhau
Giống như tiểu thuyết và phim ảnh.
Một thế giới quan được xây dựng trên những giá trị quan nhất định.
Đắm chìm trong thế giới đó.
Tiểu thuyết lịch sử và phim khoa học viễn tưởng.
Tôi nghĩ rằng âm nhạc thuộc phái trừu tượng, nó mang sức hấp dẫn của cả hai.
Sở dĩ tôi có suy nghĩ này là vì gần đây tôi ít đọc tiểu thuyết, cũng không hay xem phim.
Thay vào đó, tôi đã bắt đầu quan tâm đến nghệ thuật nhiều hơn.
Có lẽ vì thế mà tôi đã chọn chiếc cốc gốm của Mashiko làm quà kỷ niệm nhân dịp kỷ niệm 40 năm thành lập Koyama Group.
Khi tôi còn trẻ, tôi quan tâm đến hội họa trừu tượng và múa ba lê hiện đại.
Nhưng tôi cũng say mê thế giới của nhạc jazz và rượu bourbon.
Rốt cuộc, tôi là một người khó hiểu.
Tôi cũng chẳng hiểu chính mình.
Cuộc hành trình tìm ra những điều chưa biết không bao giờ dừng lại.