Không thể chọn lựa
Tôi không giỏi việc chọn món ăn trong thực đơn ở nhà hàng.
Là nhà hàng lần đầu tiên tới, thì tôi thường nói: “Cho tôi gọi món có nguyên liệu nhập vào ngon nhất trong ngày hôm nay. Xin được giao phó cho đầu bếp."
Tôi nói như vậy, và giao phó luôn.
Dù việc đó cũng mang ý nghĩa là kiểm tra mức độ dịch vụ của cửa hàng.
“Ông có muốn dùng kem hay kem sorbet cho món tráng miệng không?"
“Ông có muốn dùng trà hay cà phê không?"
Nếu được hỏi như thế, tôi sẽ bất cần trả lời là “Cho tôi cả hai"
Không phải là tôi muốn ăn cả hai, mà tôi thực sự không thể chọn. Tôi phân vân.
Tôi không nói cái nào cũng được.
Nhưng mà nếu bạn nghĩ về việc mình còn có thể ăn bao nhiêu bữa ăn ngon nữa trong đời, thì đó là bằng chứng rằng bạn đã già.
Việc chọn người tham dự, hay tạo sơ đồ chỗ ngồi trong các buổi lễ, các bữa tiệc cũng khó khăn.
Tôi làm tiệc đứng, mời tất cả mọi người.
Quà lưu niệm cũng là mật ong, rượu shochu, cả hai luôn.
Ấn phẩm quảng cáo cũng đưa vào tất cả mọi thứ.
Thật khó để chọn bản thảo, chọn ảnh.
Hàng năm tôi làm giám khảo cuộc thi vẽ tranh thiếu nhi về chủ đề hoa và mẹ.
Điều này thực sự khó.
Tất cả tranh vẽ đều dễ thương và tôi không thể chọn.
Vốn việc so sánh tranh vẽ của thiên tài 2 tuổi với tranh vẽ của thiên tài 12 tuổi là không thể.
Tuy nhiên, đó là vinh dự và niềm vui, vì vậy tôi rất vui khi được đảm nhiệm công việc này hàng năm.
Tôi cũng đóng góp ít nhiều phần thưởng, nhưng năm nay tôi đề xuất làm một cuốn sách tập hợp những bức tranh của tất cả 300 người tham gia.
Mặc dù tốn nhiều chi phí, nhưng tôi muốn đóng góp cho kỷ niệm 15 năm cuộc thi này.
Tôi nghĩ đó sẽ trở thành kỷ niệm đẹp trong cuộc đời của bất kỳ cha mẹ và đứa trẻ nào.
Tôi muốn thử đưa ra chủ đề là bức chân dung của tôi, nhưng nó sẽ là tác phẩm như thế nào nhỉ?
Ngoài vẽ tranh, tôi có ý tưởng về kế hoạch tổ chức một cuộc thi ảnh dành cho trẻ em.
Dù sao thì khi học cấp 3, tôi từng là trưởng câu lạc bộ nhiếp ảnh và là thành viên của ban sản xuất album tốt nghiệp.
Ngay cả lúc ấy, tôi cũng không thể chọn một bức ảnh chụp nhanh về trường, vì vậy tôi đã lấp đầy album bằng rất nhiều ảnh.
Tôi có thể nhớ tất cả các bức ảnh thời đó mà không cần mở album.
Những người bạn cùng lớp với tôi hồi đó giờ chắc cũng đã thành ông lão, bà lão 68 tuổi giống như tôi.
Chỉ có những kỉ niệm là luôn đẹp.
Nồng độ oxi trong máu 98・98・98
Nhiệt độ cơ thể 36,6 Đường huyết 218
Cuộc đời là không thể chọn lựa Đại diện Koyama Yasunari