Tiệc lẩu

Món gì ăn một mình thì thấy buồn, nhưng khi ăn cùng nhóm sẽ vui hơn?
Tôi nghĩ đó là món lẩu.
Thời còn đi học tôi thườnng uống rượu suốt đêm tại nhà trọ của bạn mình với món nhắm là bắp cải, thịt bò muối và lẩu cá ngừ.
Nhờ có món súp đó mà hôm sau tôi đã đỡ say hơn.
Khi tầm 30 tuổi, tôi đã từng sống ở một thị trấn nằm trong vùng tuyết rơi dày đặc ở Niigata vào mùa đông trong vòng một tháng.
Tôi đã từng sống một mình trong một căn hộ ở một thị trấn có tuyết rơi dày để xây dựng một trung tâm kiểm tra sức khỏe tại khu trượt tuyết.
Tuyết tích tụ nhiều đến mức chỉ cần mở cửa sổ là bạn có thể chạm tới nó.
Tôi đã đưa tay ra ngoài cửa sổ và nắm một nắm tuyết.
Không hề cảm thấy lạnh.
Tôi đã học được một ngôn ngữ xứ tuyết gọi là tuyết không tan.
Cho tuyết vào một chiếc nồi nhỏ dành cho một người ăn và đun chảy trên bếp lửa.
Sau đó tôi cho thêm miso, bánh mochi và rau chân vịt mua ở siêu thị hợp tác xã nông nghiệp gần đó.
Mỗi ngày hầu như đều uống rượu và ăn những thứ đó trong suốt một tháng.
Tôi đã để chân dưới tấm chăn trùm lò sưởi và ngủ luôn như vậy.
Tôi không về Tokyo vào cuối tuần mà chỉ một mình ngồi trông nồi lẩu tự làm trên bếp lò.
Lúc ấy cảm thấy vừa buồn vừa cô đơn, bỗng dưng lại thấy nhớ những ánh đèn neon của Ginza.
Đó là một câu chuyện dài, nhưng cuối cùng trung tâm khám bệnh lại không được xây dựng, mà lại trở thành cơ sở chăm sóc sức khỏe cho người già đầu tiên trong thị trấn được thành lập.
Đó là khởi đầu của lịch sử Koyama Group, khởi đầu từ Bệnh viện Ginza và bắt đầu xây dựng các viện dưỡng lão ở các vùng nông thôn.
Hôm qua, chúng tôi đã có một cuộc họp vào cuối tháng tại văn phòng Ginza để báo cáo về dự toán kết quả tài chính của từng công ty trên cả nước qua mạng
Việc sụt giảm doanh thu do corona là điều không thể tránh khỏi.
Tuy nhiên, chúng tôi đang nổ lực phạm vi không dẫn đến thâm hụt.
Tôi chỉ có thể nghĩ rằng chúng tôi đang chiến đấu.
Tôi không có gì ngoài lòng biết ơn đối với các nhân viên.
Các cơ sở mới vẫn tiếp tục được thành lập.
Nhân viên Ginza cũng bận rộn hơn trong tháng quyết toán cuối kì.
Thứ Sáu là ngày tiệc pizza vào buổi trưa.
Các loại bánh pizza và bánh sô cô la được bày ra trên bàn.
Họ đã đi đến tận Ginza 1-chome để mua pizza.
Bạn sẽ được giảm nửa giá nếu như đến lấy thay vì giao hàng tận nơi.
Tôi rất ngạc nhiên rằng ở đấy cũng thiếu nhân viên sao?
Dù sao thì các nhân viên trong văn phòng dường như rất vui vẻ.
Tôi cũng nếm thử từng chiếc pizza một và bụn cũng trở nên khó chịu suốt nửa ngày
Tôi nghĩ mọi người đều như vậy.
Cơm phần vào bữa trưa tại các cuộc họp cũng rất xa hoa và ngon miệng, nhưng bữa tiệc pizza thì mọi người cũng đều rất vui vẻ.
Giờ tôi mới nhận ra ăn pizza một mình sẽ có vị cô đơn.
Món pizza này đang là món lẩu của giới trẻ ở Ginza.
Một nồi dầy ắp phô mai.
Theo kế hoạch thì tiệc pizza chỉ là sự kiện vào tháng 3, nhưng có vẻ mọi người rất thích nên tôi định sẽ tiếp tục vào tháng 4.
Và phải xem xét lại dự toán ngân sách cho kỳ tới.