Leo lên trời
Tôi leo lên đài quan sát của Tháp Tokyo cùng với các nhân viên mới vừa tham gia Lễ hội Freshers.
Đã lâu lắm rồi tôi mới lên đây, kể từ khi tôi cùng gia đình đón bình minh đầu tiên của năm mới.
Ngạc nhiên là lúc đó tôi và gia đình đã leo lên bằng cầu thang thoát hiểm bên ngoài.
Chưa nói tới Yasunari 12 tuổi, đối với em gái 10 tuổi và bố mẹ thì việc leo thang này khá vất vả.
Chắc bố mẹ tôi thấy phiền lắm.
Gây phiền hà rồi.
Sau đó, nửa thế kỷ sau tôi mới hồi hương về đài quan sát Tháp Tokyo.
Có lẽ tôi đã có buổi hẹn ở đây thời tôi 2 mấy tuổi, nhưng tôi không nhớ gì cả.
Có phải những người dân quê Tokyo đều như vậy không?
Thời tôi sống ở Roppongi Hills, tôi ngắm ánh sáng của Tháp Tokyo hàng ngày thay vì ngắm hoàng hôn.
Chiều cao của Tháp Tokyo, tính cả ăng-ten, là 333 mét.
Đài quan sát ở độ cao 250 mét.
Tuy nhiên, tòa nhà Mori có thể nhìn thấy ngay bên cạnh lại cao 330 mét.
Cao hơn đài quan sát.
Có lẽ bây giờ thì học sinh đi dã ngoại cũng sẽ đến Sky Tree nhỉ.
Cạnh tranh về chiều cao là vô ích.
Nghe nói cuộc cạnh tranh về chiều cao của Tòa nhà Empire State ở New York cũng kiểu như vậy.
Mẹ tôi thích ngắm cảnh đêm nhìn từ Sky Tree nên cứ ngắm mãi không về.
Dù chỉ đến 1 lần nhưng tới giờ trước mắt tôi vẫn hiện ra hình ảnh bóng lưng người mẹ đang ngắm cảnh bên ngoài.
Từ đài quan sát có thể nhìn thấy viện dưỡng lão đặc biệt mới xây ở phía xa.
Tôi nhớ là mình đã từng nghĩ đến việc trang trí đèn trên sân thượng viện dưỡng lão.
Câu chuyện từ 10 năm trước rồi.
Không biết là những nhân viên mới lên đài quan sát cùng tôi có nhớ đến tôi giống như vậy không nhỉ?
Tôi đang khắc ghi trong trái tim kỷ niệm với các bạn.
Xin cám ơn.
Sau bao nhiêu năm nữa tôi mới có thể gặp lại những nhân viên mới này nhỉ?
3 năm sau, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Tokyo, lần này với tư cách là người dẫn đoàn nhé.
Cùng với những người trẻ trưởng thành và già đi.
Đây cũng là sự tiếp nhận tuổi già phải không?
Nồng độ oxi trong máu 99・99・99
Nhiệt độ cơ thể 36,2 Đường huyết 196
Người leo núi quản lý kinh doanh Đại diện Koyama Yasunari