4 nhân cách, 4 hệ điều hành
Triết học gia Immanuel Kant cho biết ông thức dậy lúc 4h sáng, tản bộ một quãng dài và ngẫm nghĩ.
Con ngõ của triết học gia không phải là gần đại học Kyoto hay sao?
Sau khi viết nhật ký này xong, tôi ăn sáng, rồi đi giày thể thao Achilles, đi xung quanh chiếc bàn tròn trong phòng ăn như giải pháp cho tình trạng thiếu vận động.
Vừa xem tin tức trên tivi, vừa ngắm cây xanh trong công viên bên ngoài từ cửa sổ.
Vào thời điểm này thì bật máy lạnh ở mức mát nhất.
Và bồn tắm vào buổi sáng.
Tôi nghĩ tính cách của tôi vào sáng sớm khác với tính cách của tôi vào ban ngày, khi tôi luôn được bao quanh bởi mọi người và trong trạng thái tranh luận với nhân viên và khách.
Sau đó, ngay cả việc đọc tài liệu phê duyệt qua mail, cũng tùy thuộc vào thời điểm mà việc quyết toán, quyết định của tôi có thể khác nhau.
Tôi sẽ đọc lại tài liệu phê duyệt và bản báo cáo 3 lần.
Vào lúc nửa đêm, trên giường, bằng iPad.
Dùng iPhone vào ban ngày, khi có khách tới hoặc đang di chuyển trong ô tô.
Vào cuối tuần, trong bảo tàng hay trong rạp chiếu phim.
Vì thế, tôi thay đổi môi trường nhiều lần và suy nghĩ lại về các quyết định của mình.
Tôi hay hỏi lại ý kiến của các nhân viên quản lý cấp cao qua điện thoại.
Nhưng tôi nghĩ như thế gây phiền toái cho nhân viên.
Tôi cũng đọc nhiều báo.
Tin tức trên TV cũng thế, thời gian đó tôi đổi các kênh để xem nhiều chương trình.
Phán đoán thay đổi tùy theo vào môi trường, khung cảnh và thời gian.
Đó là sự thay đổi nhân cách, tới mức có thể nghĩ là đa nhân cách, tôi phân vân, phiền não, hối hận.
Nó giống như kiểu có nhiều hệ điều hành của máy tính vậy.
Sáng và tối, nhà và nơi làm việc.
Ít nhất có 4 môi trường.
Có phải tôi là người đa nhân cách không?
Người đã nhận được trả lời về các yêu cầu phê duyệt nên kiểm tra thời gian trả lời của tôi, nếu có sự phản đối thì có lẽ là nên thay đổi khoảng thời gian và gửi lại yêu cầu phê duyệt.
Có thể là tính cách của tôi sẽ thay đổi, giá trị tiêu chuẩn sẽ thay đổi, kết luận sẽ thay đổi.
Lẽ ra không nên có điều này.
Đây là suy nghĩ của tôi ở nhà vào buổi sáng, nên có lẽ khi tôi đến văn phòng vào thời gian ban ngày thì lại khác.
À không, chắc sẽ quên luôn.
Rốt cuộc, con người có một chuỗi các quyết định suy nghĩ nhất thời, không liên tục.
Nhưng con người có thể làm lại cuộc đời.
Cũng có cách nghĩ như vậy.
Tôi không thể làm lại cuộc đời, tôi không thể quên những thất bại.
Vị trí của tôi là phải chịu trách nhiệm và gánh những thất bại trong suốt cuộc đời.
Nhưng tôi muốn giải phóng mình khỏi bị mắc kẹt trong giáo điều như vậy.
Nó cũng khó làm được, nhưng gần đây, tôi cũng nghĩ về mong muốn như vậy.
Thời gian có thể tha thứ và cứu giúp con người không?
Tôi không biết nữa.
Không nên được tha thứ.
Không được tha thứ.
Trong tôi cũng có phần mong muốn như vậy.
Nồng độ Oxy trong máu 98・98・97
Nhiệt độ cơ thể 36.5 Đường huyết 162
Người không thể tha thứ Đại biểu Koyama Yasunari