Hương vị của cuộc đời

Từ khi tôi ngừng uống rượu hoàn toàn, vị giác đã thay đổi.
Thấy đồ ngọt ngon.
Dù có thể nhịn uống rượu, nhưng lại không kiềm chế được đồ ngọt.
Giống hệt bố tôi trong những năm cuối đời.
Bánh nhân đậu đỏ có sô cô la.
Thật thảm thương.
Răng cũng yếu đi, thích yokan, thạch.
Thời còn trẻ uống nhiều rượu tôi chẳng tưởng tượng được.
Chê những người ăn đồ ngọt.
Là trẻ con hay người già
Thời đó, món yêu thích của tôi là bánh gạo vị nước tương đậm đà.
Hoặc là bánh gạo mỏng nướng mặn.
Vậy mà bây giờ thì tôi ăn bánh gạo kiểu bảo vệ răng, giống như ngậm bánh.
Thật thảm thương.
Cà phê xưa uống điên cuồng cũng thay thành hồng trà, trà của Fuji.
Hàng sáng, tôi tự đun 1 cốc nước bằng bình đun nước, rồi để trong tủ lạnh.
Sôcôla ngọt đắng.
Ngon miệng hơn sôcôla đen.
Hương vị của cuộc đời là gì?
Tiếc là không phải hương vị của parfait.
Hương vị của người lớn là hương vị của nội tạng cá trứng.
Hương vị cuộc đời là chút vị đắng.
Nào, có cả Ginger ale ướp lạnh trong tủ lạnh.
Có cả hương vị tắm buổi sáng.
Hương vị của “giọt nước của khoảnh khắc cuối cùng” như thế nào nhỉ?
Lúc cuối cùng tôi muốn được uống rượu khoai lang.

Noto tuyết rơi Đường huyết 176
Đại diện Koyama G Đại diện Thunderbird Phó chủ tịch trạm chăm sóc, nâng cao sức khỏe Koyama Yasunari