Thực tế nơi làm việc

Làm cách nào để tạo ra thực tế khung cảnh nơi làm việc trên TV hay trong phim ảnh?Có thấy được bụi bẩn của cuộc sống không?
Thể hiện được năng lực, tính cách của những nhân vật xuất hiện.
Là công ty báo chí thì chất đống tài liệu, bản thảo bài viết hay tạp chí.
Là ngày xưa thì có gạt tàn, lửa tím lơ lửng.
Điện thoại reo ầm ĩ.
Hiện giờ chắc không còn khung cảnh như thế nữa.
Cảnh trong phim điện ảnh và phim truyền hình ngày nay tất cả đều vệ sinh, hầu như không có đồ vật.
Không nhìn thấy sách báo hay thùng rác.
Cho dù là đồn cảnh sát, bệnh viện trường đại học hay công ty xuất bản.
Tất cả đều là tòa nhà màu trắng và nội thất bàn làm việc màu trắng.
Trông giống như phòng nghiên cứu trong tương lai.
Thực tế có như vậy không nhỉ?
Nơi làm việc tại trụ sở chính của Koyama G nhìn gần giống với phòng biên tập tạp chí ngày xưa.
Tài liệu, tạp chí chất đống, trên tường dán đầy ảnh, tài liệu.
Tôi dán lên tường bằng nam châm để nhân viên nhìn thấy.
Luôn để cho nhân viên biết về điều tôi đang quan tâm.
Ảnh cơ sở của Koyama G.
Ảnh những đứa trẻ nhỏ trường mầm non đang ăn dưa lưới.
Truyền tải được sự nhiệt huyết, hoạt động của Koyama G trên cả nước.
Trong phim ngày xưa, khi nhân vật tác giả, nhà văn xuất hiện, thì khung cảnh trong phim là ở xung quanh có những tờ bản thảo với chữ viết tay nguệch ngoạc bị vo tròn và vứt đi.
Cảnh này cũng không tự nhiên, nhưng cảnh nơi làm việc của nhân vật dễ hiểu.
Ngày nay, chỉ xuất hiện máy tính cá nhân và điện thoại thông minh nên việc quay cảnh nơi làm việc trở nên dễ dàng phải không.
Tuy nhiên, người xem không cảm nhận được sự thực tế.
Bụi bẩn của cuộc sống, vết bẩn của nơi làm việc.
Có lẽ đã trở thành xã hội sạch, nơi những thứ như vậy không còn nữa.
Nhưng tôi cảm thấy nhàm chán.
Không phải là tự biện hộ.

Ngày 221 sau trận động đất Noto Đường huyết 155
Đại diện Koyama G
Đại diện Thunderbird Quản lý trạm chăm sóc, nâng cao sức khỏe người dân địa phương
Bậc thầy Koyama Yasunari