Tiền kỹ thuật số của địa phương

Phúc lợi xã hội của ngành giáo dục phúc lợi y tế hầu hết là được giao phó cho chính quyền địa phương.
Vì vậy tôi đã nghĩ đến việc nếu phát hành tiền kỹ thuật số của địa phương để đảm bảo tài chính thì sẽ thế nào.
Bản chất, sự uy tín của tiền tệ, sự đảm bảo của tài sản.
Chính quyền địa phương có cả hai điều đó.
Có lẽ hệ thống phiếu quà tặng giáo dục mà có thể nhận được phiếu giảm giá có thể dùng để trả học phí trong trường học trên thực tế cũng gần giống như vậy.
Còn có hệ thống tích điểm cho thẻ.
Ở rạp chiếu phim hay cửa hàng tiện lợi, tôi luôn được hỏi có mang theo thẻ tích điểm không, nhưng tôi lại không có thẻ nào cả.
Bởi vì thấy phiền khi mang theo.
Có giám đốc bệnh viện giàu có mang một núi thẻ tích điểm nhà hàng, khách sạn trong chiếc cặp đựng tài liệu khá đẹp.
An tâm rằng nếu không làm thế thì không thể tiết kiệm tiền, nhưng tôi thì không phải là người nghiêm túc đến thế.
Có thể là tất cả các điểm có thể được xử lý cùng một lúc trên điện thoại thông minh.
Nhưng chỉ tưởng tượng cảnh trao đổi lúc thanh toán thôi cũng khiến tôi ngán ngẩm.
Tôi vẫn là một người thích tiền mặt.
Nhưng nếu vẫn cứ cần làm, thì ý tưởng gắn chip IC vào chiếc nhẫn thì thế nào nhỉ?
Như vậy sẽ không làm mất, không bất tiện khi mang đi.
Nếu gắn chip như thế vào thẻ mã số cá nhân thì thế nào nhỉ?
Rốt cuộc, chúng ta chỉ có thể chờ đợi một xã hội mà mọi thứ có thể được thực hiện bằng nhận dạng khuôn mặt.
Tôi nghe nói rằng dịch vụ trao đổi hàng hóa rất phổ biến ở nơi thuế tiêu dùng cao như Thụy Điển.
Luật sư và bác sĩ tư vấn cho nhau miễn phí.
Nông dân Nhật Bản cũng thế, hàng xóm trao đổi rau và gạo với nhau.
Hình thức giao dịch hàng đổi hàng nghe có vẻ quá vật chất, nhưng nếu nghĩ như là phong tục tặng quà cũng được.
Hãy cùng cho nhau những thứ mình có dư.
Đó là sự giúp đỡ lẫn nhau trong khu vực, giữa những người hàng xóm.
Một xã hội nơi mọi người đều có thể có được thứ cần thiết, với số lượng cần thiết.
Trong xã hội chủ nghĩa tự do, điều này rất khó khăn.
Về mặt pháp lý, doanh nghiệp cũng có thể phát hành, nên tôi đã từng nghĩ tới tiền riêng của Koyama G, nhưng để làm được thì phải có quy mô gấp khoảng 100 lần nữa.
Điều này làm cho xã hội giống như hòn đảo hình quả bầu xuất hiện bất ngờ.
Một nền kinh tế đóng hướng đến một xã hội mở thì không thể làm được.
Liệu có thể tạo ra một thế giới giáo dục phúc lợi y tế nơi mọi người không phải lo lắng về tiền bạc không nhỉ?

Ngày 157 sau trận động đất Noto
Dân số cao tuổi ở điểm cực Noto vượt quá 50%.
Đường huyết 165
Thực hiện động tác squat xoạc chân.
Nhà tư tưởng ghế bành Đại diện Koyama G
Đại diện Thunderbird Koyama Yasunari