Những ngày tháng trôi cùng dòng chảy

Nghĩ lại thì tôi chưa từng ý thức về lịch trình, thời hạn công việc hay mục tiêu trong cuộc đời mình.
Giống như là chỉ sống biết ngày đó, không phải tao nhã, mà là trạng thái cật lực lái con thuyền trong dòng nước đục chảy xiết.
Tôi không thể nghĩ rằng dòng chảy này lại chảy về mặt hồ tĩnh lặng, nên có những lúc tôi lại lo sợ với nỗi lo rằng có dòng thác chưa nhìn thấy đang chờ đợi.
Dù vậy không còn cách nào khác ngoài việc xuôi theo dòng sông.
Dòng chảy này là chính sách của Bộ Y tế, Lao động và Phúc lợi.
Cũng có thể nói là chủ trương của Bộ Tài chính.
Trong các cuộc họp hội đồng, khi kế hoạch kinh doanh của công ty được công bố, tôi lại cảm thấy không hài lòng vì thấy năm nào cũng giống nhau.
Cảm thấy giống như bài diễn thuyết của chính trị gia.
Không có sự tiến bộ, không có mục tiêu cụ thể được đặt ra.
Mỗi lần viết nhật ký này, tôi viết cả ngày tháng, nên tôi ý thức được mình còn lại bao nhiêu thời gian trong cuộc đời.
Và những suy nghĩ như là tôi có thể viết nhật ký này bao nhiêu ngày nữa? Hoặc là tôi có thể ăn bao nhiêu kem nữa?
Cạnh giường tôi treo 3 cuốn lịch.
Hiện tại là lịch tháng 4, 5, 6.
Hàng tháng xé ra 3 tờ lịch.
Trong nhà tôi phòng nào cũng có lịch.
Trong nhà vệ sinh cũng có.
Trong phòng tắm thì không.
Ngoài ra trong phòng nào cũng có đồng hồ.
Vô thức liếc nhìn đồng hồ.
Tôi muốn nghĩ rằng mình chưa mắc chứng suy giảm trí nhớ, nhưng ngày nào tôi cũng kiểm tra ngày tháng và để ý tới thời gian.
Khi ký vào giấy tờ, nếu không kiểm tra ngày tháng thì tôi thấy bất an.
Dù đang xem phim, tôi vẫn nhìn đồng hồ nhiều lần.
Vì tôi quan tâm đến tiến độ của bộ phim.
Và để ý xem mất bao nhiêu phút sẽ đến đoạn cao trào.
Tôi xem phim với tâm trạng của một nhà biên kịch.
Trạng thái tinh thần này đã có từ khi còn nhỏ.
Tôi luôn bị áp lực về thời gian.
Thật kì lạ.
Không cần thiết phải như thế vậy mà.
Không phải là tôi đang bị ai đó truy đuổi.
Cũng không phải tôi đuổi theo ai đó.
Dù vậy tôi vẫn tiếp tục chạy.
Do bản tính hay nôn nóng của tôi.
Đứa trẻ không điềm tĩnh.
Có vẻ bây giờ vẫn không thay đổi.
Cho đến lúc đi làm, tôi vẫn đang phân vân sẽ xem bộ phim nào mà mình đã ghi lại trên TV.
Tuy là nếu đi ngủ thì sẽ tốt hơn.

Ngày 149 sau trận động đất Noto
Đường trong máu 141
Không bình tĩnh.
Đại diện Koyama G
Đại diện Thunderbird Koyama Yasunari