Đoàn thanh niên địa phương
Xem xét tính cần thiết của mạng lưới diện rộng trong cứu trợ thiên tai, tôi đã đề xuất Thunderbird, và bây giờ tôi lại nỗ lực hết sức với tư cách là đại diện của Thunderbird.
Tôi nghĩ điều mới mẻ của Thunderbird là tạo ra liên kết giữa các cơ sở phúc lợi tư nhân chưa biết nhau, từ phương xa trên khắp cả nước.
Lần này, khi đến bán đảo Noto, kiểm chứng các hoạt động tại nơi đây, tôi lại để ý đến một chuyện khác.
Đó là hoạt động của các tình nguyện viên địa phương.
Nếu tới Mỹ, thì nhà thờ Thiên chúa giáo là cứ điểm cho tất cả các công việc tình nguyện, và là nền tảng của mạng lưới của chính quyền địa phương trong khu vực.
Vốn ban đầu bệnh viện được bắt nguồn từ nhà thờ.
Nhật Bản thì thế nào nhỉ?
Tôi nghĩ thời Edo, các ngôi chùa và đền thờ có chức năng như trung tâm sơ tán và nơi chữa bệnh.
Các ngôi đền ở Tohoku được xây dựng ở những vị trí an toàn kể cả khi xảy ra thảm họa.
Nhưng hiện nay, tôn giáo không hành động một cách công khai chính thức.
Có tổ chức nào khác không?
Sở cứu hỏa, Đoàn thanh niên, Hội các cửa hàng kinh doanh, JC, Câu lạc bộ Rotary, Hiệp hội doanh nghiệp.
Tôi nghĩ rằng các đoàn thể trong khu vực của tư nhân đang mất dần sức sống trong bối cảnh tỷ lệ sinh giảm và dân số già đi.
Tổ dân phố, ban quản lý khu chung cư, hội phụ huynh (PTA) ở trường tiểu học.
Tôi nhớ ra rất nhiều, nhưng tôi có thắc mắc rằng khi xảy ra thảm họa trên diện rộng thì đoàn thể nào có thể tin tưởng được.
Có lẽ hệ thống xã hội hiện nay dựa dẫm quá nhiều vào hành chính chính trị.
Phải chăng vì người dân quá phụ thuộc?
Có lẽ tính cách của người Nhật Bản là chịu đựng giỏi, nhưng tôi có cảm giác còn yếu trong việc tự mở đường hay đoàn kết và hành động theo lãnh đạo địa phương.
Các chính quyền địa phương trên cả nước đang phái cử người đi hỗ trợ, nhưng dường như chỉ có 1,2 người cho mỗi thị trấn.
Sự hỗ trợ nhỏ giọt từ khắp đất nước khó có thể trở thành sức mạnh.
Chính quyền địa phương lân cận khu vực thảm họa nên chuyển đổi hệ thống một cách toàn diện.
Tôi nghe nói ở Mỹ, khi xác nhận có thảm họa trên diện rộng, Lực lượng vệ binh quốc gia và quân đội sẽ cách ly khu vực, và các bang lân cận sẽ chuẩn bị sẵn sàng cho việc tiếp nhận người dân lánh nạn trên mọi phương diện.
Có ý kiến cho rằng Nhật Bản cũng nên thành lập một tổ chức hành chính ngang tầm với FEMA (Cơ quan quản lý tình trạng khẩn cấp liên bang) của Mỹ.
Tại Nhật Bản, Lực lượng phòng vệ, Sở cứu hỏa, Cơ quan cảnh sát Quốc gia đang hoạt động trên diện rộng.
Tuy nhiên, tôi cho rằng sự liên kết của bản thân chính quyền địa phương thông thường là chưa đủ trong thời điểm xảy ra thiên tai khẩn cấp.
Các tỉnh trưởng và thị trưởng đang hạn chế đảm nhận vai trò lãnh đạo với tư cách là chính trị gia.
Tôi muốn kỳ vọng hơn nữa vào vai trò lãnh đạo.
Về việc tăng cường quyền lực hành chính, chưa có cuộc thảo luận cụ thể nào do các tranh luận về tài chính và tư tưởng chính trị không muốn trao quá nhiều quyền lực cho nhà nước.
Điều này thì tôi nghĩ người dân phải đưa ra các phán đoán chính trị khi bầu cử, nhưng người dân đang trốn tránh.
Những điều không muốn nhìn thì sẽ không nhìn.
Những điều không muốn xảy ra thì sẽ không nói tới, không suy nghĩ tới.
Người ta nói rằng lo sợ với sức mạnh của ngôn từ cũng là tính cách dân tộc, văn hóa của người Nhật.
Mạng sống của chính mình đang bị đe dọa.
Nhưng cả truyền thông và những học giả đều không tập trung vào tranh luận này.
Đây là sự lựa chọn của những người dân theo nền giáo dục chủ nghĩa hòa bình sau chiến tranh nên không thể tránh khỏi.
Vậy chúng ta có thể nuôi dưỡng đội tình nguyện viên địa phương để thay thế đoàn thanh niên địa phương hay không?
Có lẽ hội thanh niên ở khu phố mua sắm cũng sẽ phải suy nghĩ về vấn đề này kể từ bây giờ.
Với tư cách là một tiền bối, tôi muốn đặt vấn đề như một vấn đề vì sự an toàn tính mạng của mình và của khách hàng trong khu phố của mình.
Tất cả các cơ sở của Koyama G mong muốn tổ chức hội nghị thảo luận với chính quyền địa phương để ứng phó trong thời điểm xảy ra thảm họa.
Các thành viên bao gồm chính quyền, tổ dân phố, bệnh viện, viện dưỡng lão và hội gia đình bệnh nhân.
Những khu vực được dự báo có thể xảy ra động đất là điều đương nhiên.
Giả sử là khu vực này không bị ảnh hưởng bởi thảm họa, nếu không có sự hỗ trợ đối với cơ sở ở địa phương thì sẽ không thể cử nhân viên đến hỗ trợ.
Tất nhiên là tôi nghĩ quận trưởng và thị trưởng Tokyo cũng đang nghĩ đến điều này.
Đường huyết 148
Thổi cơm với nước dùng từ cá chuồn từ quà lưu niệm ở Noto.
Đại diện Koyama G
Đại diện Thunderbird
Koyama Yasunari