Giường, cắm trại
Gần đây tôi thường đắp chăn ngủ trên giường vào cuối tuần và không ra ngoài.
Cắm trại một mình trong phòng ngủ.
Không biết có phải do mệt không mà tôi ngủ cả ban ngày.
Nói là vậy nhưng tôi vẫn xem chương trình TV được ghi lại, nghe bài giảng trực tuyến.
Vì chỉ nghe thôi nên mắt thấy thoải mái hơn là đọc sách.
Gần đây tôi hay nghe Youtube.
Trùm chăn, chỉ nghe những giọng nói.
Tôi chỉ chăm chú khi xem trailer phim.
Phân tích phim thì tôi chỉ nghe thôi.
Khoa học, chính trị, lịch sử, phim ảnh, quản lý nhà hàng.
Thì ra là vậy, cái nào cũng thú vị.
Cũng có thể hiểu tại sao không ai xem tivi nữa.
Có cá tính và sâu sắc.
Vì nhật ký này là câu chuyện cá nhân của tôi, nên tôi nghĩ hay là đăng lên Youtube dưới dạng kể chuyện nhỉ.
Nhung mà tôi không nghĩ mình sẽ ghi hình trong bộ đồ ngủ vào rạng sáng, nên tôi sẽ ghi hình tại văn phòng làm việc vào ban ngày.
Nếu thế thì có khi tôi sẽ không thể nói ra cảm xúc thật vì xấu hổ.
Có lẽ việc gửi nó vào thời điểm đang nghe thấy tiếng mưa cũng có một ý nghĩa nào đó.
Ai đó đang tiếp nhận tín hiệu từ tôi.
Sóng vô tuyến hay thư từ.
Giống như việc bỏ lá thư vào chai và thả trôi ra biển.
Có ai đó sẽ nhặt nó trên bờ ở bên kia đại dương không nhỉ.
Dù không biết nhưng ngày nào tôi cũng thả chai xuống biển.
Ngay cả khi tôi cảm thấy cô đơn vào đêm khuya, tôi vẫn hạnh phúc khi biết rằng ở đâu đó có người sẽ đón nhận tấm lòng này của tôi.
Và dù có hiếm hoi nhưng tôi thật sự sẽ rất vui khi có cơ hội gặp được người đó.
Tôi không nghĩ mình sẽ trở thành Youtuber nhưng tôi muốn tiếp tục trao đổi qua thư từ này với tất cả mọi người.
Chào buổi sáng.
Nồng độ Oxy trong máu 96・98・97
Nhiệt độ cơ thể 36.5 Đường huyết là 168
Hoang đảo phiêu lưu ký Đại diện Koyama Yasunari