Văn hóa phụ đề

Đối với cậu Yasunari, xem phim ở rạp chiếu phim đồng nghĩa với việc đọc phụ đề.
Phụ đề thì có cũng những chữ khó, cũng có chữ viết tay khó đọc.
Và tôi nghe phát âm tiếng Pháp hay tiếng Ý như là tiếng người ngoài hành tinh thì thầm.
Sự hiểu biết văn hóa trước tiên là hiểu bằng cách học từ sách.
Sau đó, đến khi trưởng thành tôi mới hiểu ra là bản dịch có nhiều vấn đề vì dịch không sát từng câu từng chữ mà dịch theo nghĩa tổng thể nhiều quá.
Cậu Yasunari 5 tuổi xem phim hoạt hình Popeye trên TV, tiếng Anh, có phụ đề.
Không đọc được chữ hán trong phụ đề, cậu gọi mẹ mình đang nấu bữa tối trong bếp.
Mẹ đang chiên tempura, không thể chạy ra ngay phòng khách nơi có TV.
Khi mẹ ra tới nơi, cảnh phim đã thay đổi.
Lúc đó, cậu Yasunari khóc lên.
Mẹ lau nước mắt cậu Yasunari đang gào khóc bằng tạp dề của bà, an ủi cậu, nhưng cơn giận không nguôi.
Tại sao những kỉ niệm như vậy tới giờ vẫn còn trong kí ức nhỉ?
Cậu Yasunari lên 10.
Chủ nhật hàng tuần, sau khi tắm xong, cùng gia đình xem phim trên TV.
Gia đình nào cũng vậy phải không?
Tôi nhớ những lời chào và cách bình luận dí dỏm của Nagaharu Yodogawa về chương trình đó.
Cuối đoạn trailer tập tuần sau, bác ấy nói tạm biệt, tạm biệt, nên được gọi là ông bác tạm biệt.
Những bộ phim tôi xem trên TV đều được lồng tiếng.
Giọng lồng tiếng của diễn viên Nhật lưu lại trong kí ức của tôi hơn là giọng của diễn viên.
Nachi Nozawa của Alain Delon.
Yasuo Yamada của Jean-Paul Belmondo.
Raymond Burr trong phim Ironside và Sean Connery trong phim 007 được lồng tiếng bởi Genzo Wakayama.
Cho đến giờ, khi nhớ lại hình ảnh đó, tôi lại nhớ lại giọng của diễn viên lồng tiếng.
Cho đến giờ, giọng của diễn viên lồng tiếng vẫn gắn với cảnh phim nhiều hơn là giọng tiếng Pháp hay tiếng Anh của diễn viên.
Tôi có người bạn cùng sở thích xem phim thời tôi mười mấy tuổi không xem chương trình truyền hình lồng tiếng.
Bạn ấy nói rằng nếu không nghe giọng của diễn viên tại rạp chiếu phim thì sẽ không cảm nhận được cái hay của diễn viên.
Tuy là nếu không có phụ đề thì bạn ấy cũng không hiểu được.
Nhật Bản kể từ thời Meiji đã muốn tiếp thu thật nhiều kiến thức, văn hóa nước ngoài thông qua văn hóa dịch thuật và phụ đề.
Có lẽ vì thế việc học ngoại ngữ trở nên qua loa.
Có lẽ chẳng mấy chốc sẽ có thể chọn người dịch phụ đề bằng Chat GPT.
Có thể chọn diễn viên lồng tiếng theo ý thích của mình bằng AI.
Hẹn hò xem phim với giọng nói của Tom Cruise trong vai bạn trai.
Tôi không muốn thời đại đó đến.

Ngày 261 sau động đất Noto Đường huyết 108
Đại diện Koyama G Đại diện Thunderbird Quản lý trạm chăm sóc, nâng cao sức khỏe người dân địa phương
Ông bác chào buổi sáng Koyama Yasunari