Vĩ nhân là người thế nào?

Cậu Yasunari ngưỡng mộ những con người vĩ đại, những thiên tài.
Những con người như John F. Kennedy, Mahatma Gandhi, Hideyo Noguchi, Einstein, Hideki Yukawa.
Những con người đã tạo ra lịch sử mà tôi được biết đến qua sách tiểu sử, tiểu sử vĩ nhân mà tôi đã đọc tất cả trong thư viện trường tiểu học.
Ít nhất thì không có hứng thú với những vận động viên như Nagashima hay Ou.
Từ nhỏ, nhờ bố mà tôi có nhiều cơ hội được nhìn thấy những vĩ nhân của Nhật Bản.
Đặc trưng của những vĩ nhân là gì?
Cho dù là người vĩ đại hay đáng sợ đến đâu, thì vẫn hồn nhiên và dịu dàng với trẻ con.
Cậu bé Yasunari nhận ra.
Dù là trẻ con thì cũng biết rằng những người đáng sợ thực chất là người nhát gan, thích thể hiện.
Tôi vẫn còn nhớ về diện mạo của người đó, sự sành điệu, những đồ vật người đó mang theo.
Kính đồi mồi. Gậy. Mũ. Khăn tay. Khăn cài túi áo.
Rồi dao bỏ túi nhỏ và đồng hồ quả quýt được lấy ra từ túi áo ghi lê.
Tờ tiền 10,000 yên lấy ra từ túi quần.
Cậu Yasunari biết rằng mang theo những thứ đó cũng không có nghĩa là có thể trở thành người vĩ đại.
Tôi đã nghe điều này từ ai nhỉ?
Vĩ nhân thực sự không mang ví.
Là thời nay thì là những người không mang điện thoại di động phải không.
Tôi là người không mang ví hay điện thoại di động thì cũng không gặp khó khăn trong sinh hoạt.
Tôi còn không mang cả chìa khóa.
Vì ở nhà luôn có người đợi tôi.
Điểm mấu chốt của câu chuyện này, là người đó chính là Thiên hoàng.
Thì ra là vậy.
Nói tới đây thì Vua Charles từ thời còn là Thái tử đã không bao giờ bỏ thứ gì vào túi quần áo của mình, mọi thứ đều được để trong túi của thư ký đi cùng.
Ngài ấy nói rằng bận tâm việc túi quần áo mình bị biến dạng.
Quả đúng là ngài ấy.
Tôi nhớ ra một điều nữa.
Thiên hoàng không ăn cá nóc.
Có thể vì lý do an toàn, nhưng cách nghĩ là ngay cả Thiên hoàng, dù có 1 thứ không thể ăn được cũng không sao.
Tôi nghĩ câu chuyện này là câu chuyện của vị bếp trưởng trong hoàng cung.
Cậu Yasunari không thể ăn tôm và cua.
Chỉ đơn giản là do dị ứng.
Để mọi người không hiểu nhầm.
Khi trưởng thành, với một lượng bình thường thì có thể ăn ngon lành.
Xin hãy yên tâm nhé.
Dù nói vậy nhưng không phải ai cũng trở nên hạnh phúc.
Chỉ là làm giảm phần của những người cùng bàn khác.
Bố tôi nói vậy.
Vĩ nhân đôi khi lại nói những điều không cảm xúc.

Ngày 252 sau trận động đất Noto Đường huyết 166 Bữa tối là nho
Đại diện Koyama G
Đại diện Thunderbird Quản lý trạm chăm sóc, nâng cao sức khỏe người dân địa phương
Khuy măng sét mỗi sáng Koyama Yasunari