Bình yên trước cơn bão
Người ta hay nói bình yên trước cơn bão.
Gần đây tôi bị ám ảnh bởi sự bất an này.
Năm nay rất nóng nhưng tôi không thấy côn trùng nào cả.
Năm nay tôi không hề thấy một con muỗi hay con gián nào cả.
Tôi thấy tiếng ve sầu cũng chỉ xuất hiện trong khoảng thời gian ngắn.
Chẳng phải lý do côn trùng không bay lên khỏi mặt đất là vì chúng có thể dự đoán được thảm họa động đất hay sao?
Tôi nhớ có học thuyết như vậy.
Sự bình yên trước cơn bão khiến tôi nhớ đến thời điểm vỡ bong bóng bất động sản cách đây khoảng 35 năm.
Thời điểm bệnh viện ở Ginza được xây dựng lại thành công, tôi được mời vào các dự án chăm sóc điều dưỡng ở địa phương và bắt đầu chu du khắp đất nước.
Nhiều cửa hàng lâu đời ở Ginza cũng sở hữu những tòa nhà nhỏ làm trụ sở chính.
Cửa hàng bách hóa được báo chí nhắc tới trong ngày hôm nay trong thời điểm đó là thời thịnh vượng nhất, phát triển chi nhánh trên cả nước.
Và các cửa hàng lâu đời ở Ginza mở cửa hàng tại bách hóa đó, nên cùng với sự phát triển của bách hóa, số lượng chi nhánh cũng tăng theo một cách tự nhiên.
Trung tâm thương mại và cửa hàng lâu đời ở Ginza cùng nhau mở rộng phát triển trên toàn quốc.
Bong bóng bất động sản đã dừng lại rồi, nhưng tôi nghĩ sẽ còn rất nhiều thời gian cho tới khi phá sản.
Trong khoảng thời gian này, bầu không khí ở Ginza rất yên tĩnh.
Có thể nói đó là sự tĩnh lặng của nền kinh tế không nhỉ?
Ngay cả thời kỳ suy thoái kinh tế toàn cầu trong quá khứ, cho đến ngay trước khi xảy ra, bầu không khí vẫn rất tốt, chính vì thế tôi vẫn nhớ sự kiện giá cổ phiếu giảm 1 cách đột ngột.
Tôi cũng lo ngại về sự sụt giảm gần đây của giá cổ phiếu và bất động sản trong bối cảnh lạm phát trên toàn thế giới.
Lý do tôi mở cơ sở ở vùng đồi núi xa xôi hay vùng biển nội địa Seto hơn là mở ở Tokyo là vì thời đó đọc tiểu thuyết viễn tưởng “Nhật Bản chìm đắm” của Sakyo Komatsu nên lo sợ sẽ có trận động đất lớn ở vùng Kanto.
Sau đó, vì lý do nào đó mà thảm họa động đất không xảy ra ở Tokyo, mà ở Tohoku và Tottori, nơi tôi xây dựng cơ sở, lại liên tiếp xảy ra thảm họa động đất.
Với kinh nghiệm như vậy nên tôi đã thành lập ra Mạng lưới hỗ trợ phúc lợi trong thiên tai Thunderbird.
Hiện giờ không phải là sự bình yên trước cơn bão thì tốt.
Bão đến đi, đất gào thét đi.
Tôi nhớ đây là câu thoại của Shakespeare.
Có phải Chúa, Muhammad hay viên ngọc Magatama trong Tam chủng thần khí đã làm dịu đi cơn thịnh nộ của biển cả không?
Dù sao đi nữa, trong sự bình lặng, sự lo lắng của tôi tăng lên.
Đây là một trong những lý do tôi đến nhà thờ, học cao học và lấy bằng thạc sĩ về triết học so sánh tôn giáo Thiên chúa giáo.
Bây giờ tôi chỉ cầu nguyện với các vị Thần.
Nồng độ oxi trong máu 98・98・98
Nhiệt độ cơ thể 36,5 Đường huyết 194
Sao Mai Đại diện Koyama Yasunari