Vào khoảng thời từ sáng đến tối

Từ khi bắt đầu viết nhật ký này, tôi đã viết hơn 1000 lần.
Tôi đã bắt đầu viết nhật ký này kể từ khi không thể gặp gỡ bạn bè đồng nghiệp trong Koyama G vì dịch Covid.
Không thể tổ chức những buổi họp hay buổi đào tạo ở Ginza hàng tuần.
Tôi cũng không thể đi kiểm tra các cơ sở trên toàn quốc.
Vừa đúng lúc bắt đầu các cuộc họp trực tuyến nên cứ như vậy tất cả cuộc hội họp được chuyển qua Zoom.
Tất cả TV ở Ginza cũng được đổi thành loại màn hình lớn.
Nhìn thấy rõ biểu cảm trên khuôn mặt của người tham gia họp hơn.
Vì là trực tuyến nên số người tham gia cũng đã tăng lên so với trước.
Tôi cũng đã có thể tham gia cuộc họp hội đồng tại nhà.
Cũng từng ngủ gật giữa chừng và được đánh thức.
Nhưng dù sao chăng nữa, từ khi có dịch Covid thì xã hội đã thay đổi, việc vận hành hay tổ chức của Koyama G cũng thay đổi.
Nói về mặt tốt thì từ Ginza tôi cũng có thể dễ dàng tham gia trực tuyến cuộc họp của giám đốc viện các công ty.
Tuy chỉ có thể gặp gỡ số ít nhân viên quản lý cấp cao, nhưng tôi đã có thể nói chuyện dễ dàng với nhiều quản lý cấp trung.
Nhóm y tá, nhóm tư vấn, hay nhóm dinh dưỡng, cũng đều có thể tham gia đào tạo liên kết, phối hợp các nhóm chuyên môn.
Dù sao thì thành viên trong ban hội đồng quản trị được thoải mái hơn.
Thay vì nói viết nhật ký này mỗi sáng, trong nỗi cô đơn và sự bất an, trong sự thay đổi về vận hành tổ chức như thế, thì tôi đã viết nhật kí từ đêm muộn đến rạng sáng.
Vào khoảng thời gian cảm xúc không ổn định nhất.
Tôi hiểu khi người ta nói rằng vào sáng sớm có nhiều vụ tự tử, hay số lượng tư vấn qua điện thoại liên quan đến vấn đề này là nhiều nhất.
Dù muốn hay không, khi ở một mình trong bóng tối sẽ đối mặt với nội tâm của mình.
Vào ban ngày, xung quanh có nhiều nhân viên và khách hàng, nên không khí sôi động, tâm trạng hào hứng.
Trên võ đài hào hứng, phấn khích.
Nhiều lần trong ngày, tiếng chuông chiến đấu vang lên, tiến lên võ đài.
Đôi khi khăn được ném vào võ đài nhưng cuộc chiến không kết thúc.
Tôi của ban ngày vui tươi đó và tôi của bây giờ, lúc rạng sáng là 2 tính cách khác nhau.
Phúc lợi y tế là công việc có khoảng cách lớn giữa những lời nói xã giao và những điều thật lòng.
Đây là thời gian đối mặt với cảm xúc thực sự của những người không theo kịp lý tưởng, triết lý.
Đối với tôi.
Sau một thời gian dài thì hôm nay tôi lại đến cơ sở.
Sau đó tham gia cuộc họp của giám đốc viện.
Tham gia trực tiếp tại cơ sở.
Mệt mỏi với cái nóng của mùa hè nhưng chuẩn bị bắt đầu sửa soạn diện mạo cho hôm nay.
Đầu tiên, tôi sẽ vào bồn tắm nước nóng.
Chỉ riêng việc không cần trang điểm thôi đã thấy làm đàn ông thật thoải mái.
Nhưng việc chọn cà vạt cho hôm nay khiến tôi có cảm giác về tâm trạng của ngày hôm nay.
Gần đây thời gian ngủ của tôi nhiều hơn.
Chỉ vậy thôi là tôi thấy buồn rầu hơn.
Phải mất thời gian để trườn lên giường.
Tôi mong ngóng mặt trời mọc.
Tháng 9 là tháng diễn tập phòng chống thiên tai.
Không biết các nạn nhân trong thảm họa thiên tai đã chào đón buổi sáng mỗi ngày ở nơi lánh nạn như thế nào nhỉ?
Hiểu được cảm xúc đó và hướng tới hỗ trợ, cứu trợ.
Tôi nghĩ cốt lõi của việc đào tạo phòng chống thiên tai là có thể đồng cảm và cảm nhận được cảm xúc của những nạn nhân trong thảm họa.
Diễn tập phòng chống thiên tai không chỉ là rèn luyện hành động mà còn là nghi thức để làm được điều đó.
Đó luôn là vấn đề của trái tim.
Tất nhiên, đó còn là vấn đề chính trị, hành chính, tiền bạc.
Nhưng đã đến lúc tôi thay đổi từ một cá thể yếu đuối thành một người quản lý, người lãnh đạo mạnh mẽ.
Trong khoảng thời gian đó, nếu có lời nói thật lòng hay sự thật nào thì tôi nghĩ đó chính là con người tôi lúc này.
Sự thật luôn cay đắng và đau đớn.
May mắn là Koyama G không đơn độc.
Hôm nay tôi cũng được cứu giúp.

Nồng độ Oxy trong máu 98・98・98
Nhiệt độ cơ thể 36.3 Đường huyết 152
Sao kim tỏa sáng trên bầu trời phía tây Đại diện Koyama Yasunari