Tự thưởng cho bản thân
Tôi sẽ bước sang tuổi 68 vào tháng này.
Đến giờ vẫn có người vẫn tặng quà sinh nhật cho tôi.
Nhưng mà không giống như hồi còn nhỏ, bên trong khác khá nhiều.
Năm ngoái tôi đã mặc một bộ đồ ngủ thiết kế giống bộ vest khi tham gia cuộc họp qua Zoom tại nhà.
Nó màu đen và trông giống như một bộ vest, nhưng nó co giãn và thoải mái, giống như áo nỉ thể thao.
Gần giống như mặc áo khoác len.
Đến giờ tôi vẫn thích nó.
Tôi mong muốn hãy có thêm nhiều các mẫu thiết kế đồ ngủ mặc ở nhà dành cho người cao tuổi mà có thể mặc như vậy ra đường hay tiếp đón khách.
Nếu là tôi thì tôi muốn có bộ đồ ngủ thiết kế giống như vest 3 mảnh, vest 2 hàng cúc.
Nhưng có lẽ nó sẽ không bán chạy.
Lịch sử mẫu thiết kế vest luôn có xu hướng trở nên thoải mái, giống với trang phục thường ngày hơn.
Sẽ đến thời đại mà vest không còn cần thiết nữa.
Có lẽ sẽ giống như trang phục truyền thống của Nhật, ngày nay người ta chỉ mặc vào những dịp đặc biệt.
Hy vọng ai đó có thể tạo ra thời trang sang trọng, lịch sự và dễ mặc cho những người đàn ông lớn tuổi.
Tôi nghĩ rằng thị trường rất lớn.
Nhưng mà thời trang của UNIQLO hay Walkman dành người lớn tuổi vẫn chưa hợp với họ.
Bố tôi trong những năm cuối đời không mặc vest mà mặc áo khoác đơn giản, thoải mái của Eikokuya hay Wako.
Ông không thắt cà vạt mà thích dùng cà vạt dây.
Tôi nghĩ thời trang đấy không phù hợp với tôi, nên tôi sẽ dành phần đời còn lại của mình trong bộ vest và cà vạt.
Vest của Eikokuya và cà vạt của Taya.
Ngày xưa, vào khoảng thời gian này, bố tôi tặng nhiều tiền, và bảo mua gì đó để mặc đi nhé.
Vest hay giày tôi đã mua bằng số tiền được tặng đó bây giờ không vừa nữa.
Thật có lỗi, tôi rất quý trọng nó, và đang cố gắng giảm cân để mặc vừa, nhưng con đường đó vẫn còn xa.
Năm nay tôi đã tự thưởng gì cho mình nhỉ?
Ở Wako, tôi đã mua một chiếc kẹp có dây xích để giữ khăn ăn dùng trong bữa tiệc.
Làm bằng kim loại, không phải làm bằng bạc.
Tôi nhớ ngày xưa có loại bằng bạc, nhưng giờ không thấy nữa.
Nó tiện lợi, nhưng dễ đánh mất.
Tôi đã đánh mất bao nhiêu cái rồi nhỉ?
Tôi không muốn để lại vết cà phê hay súp trên cà vạt của mình nữa, nên lại tiếp tục mua.
Việc này là để nhận thức được tuổi tác của mình.
Nó được gọi là yếm của cậu Yasunari.
Nếu bắt gặp cảnh này thì cũng đừng cười nhé.
Tôi cũng đã mua một cái xỏ giày đặt ở hành lang trước cửa nhà.
Làm bằng gỗ cao cấp.
Trước đây tôi đã từng mua để tặng, nhưng lần này tôi mua cho mình.
Để có thể cứ đứng mà vẫn đi được giày.
Cứ như vậy, tôi đang dần dần chuẩn bị cho sự già đi.
Kết quả trên máy đo nồng độ Oxi trong máu 98・98・98
Nhiệt độ cơ thể 36,6 Đường trong máu 185
Cừu không phải sói sám bạc Đại Diện Koyama Yasunari