Một buổi sáng dậy muộn
Hôm nay là thứ bảy nên sáng nay tôi được nghỉ.
Tôi thức dậy lúc 6:00 sáng. Hôm nay tôi đẫ ngủ nướng.
Chắc là do quá mệt mỏi.
Hôm qua có 9 cuộc họp hội đồng quản trị trên Zoom.
Buổi tối lại có hội thảo.
Có buổi học buổi tối.
Tất nhiên là tôi đã tham gia qua Zoom.
Thời gian còn lại thì nghe diễn thuyết của các doanh nhân và nhà phân tích.
Tôi chỉ có thể nghĩ rằng thế giới đang hướng tới một cuộc suy thoái và chiến tranh lớn.
Tôi thậm chí còn nghĩ rằng muốn Nhật Bản trở lại thời kỳ bế quan tỏa cảng như thời Edo.
Chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục tiếp nhận thực tập sinh kỹ năng từ châu Á và cung cấp dịch vụ tư vấn cho các viện dưỡng lão.
Tuy nhiên, trên thực tế thì Koyama Group sẽ không mở rộng ra nước ngoài.
Mà sẽ chuyên tâm để làm cho công dân của Koyama ở Nhật Bản có một cuộc sống an toàn và thịnh vượng.
Phòng khám Ginza hoạt động nhằm bảo vệ sức khỏe của nhân viên của Koyama Group và gia đình họ.
Con số lên đến hàng chục ngàn người.
Chỉ có như như vậy chúng ta mới có thể bảo vệ tính mạng và sức khỏe của bệnh nhân và người dùng.
Tôi đã ngủ một giấc thật say giống như hôn mê.
Phải chăng là vì tôi đang dùng thuốc kháng sinh?
Nhờ ơn trời tôi đã không gặp ác mộng vào ngày 11/3.
Tôi không muốn thấy điềm báo của một cơn ác mộng.
Tôi cố gắng để nghỉ như vậy, nhưng đó là sai lầm mà các nhà quản lý đơn độc thường mắc phải.
Tôi rất vui khi được bao quanh bởi những người bạn của Koyama Group, trước giờ tôi vẫn rất may mắn.
Tôi cảm thấy dường như mình đã dùng hết may mắn trong đời.
Mặc dù nói vậy,nhưng bây giờ tôi vẫn còn sống và công việc kinh doanh của tôi vẫn đang phát triển tốt.
Các cuộc họp hội đồng quản trị vẫn diễn ra liên tục để năm bắt các hoạt động kinh doanh.
Thứ Sáu là ngày ăn trưa với pizza tại văn phòng ở Ginza,
Tôi cũng đã ăn pizza và spaghetti cùng với các nhân viên đến nhà tôi.
Hôm nay, tôi sẽ thử luộc mì soba.
Sẽ là một ngày cuối tuần kiểm kê thực phẩm ở nhà.
Thứ bảy cũng là ngày đổ rác.