Blue Monday

Gần đây, vào sáng sớm, cảm giác cơ thể lúc tỉnh dậy không được tốt.
Cụ thể thì không có vấn đề gì đáng nói, nhưng cả thể chất lẫn tinh thần đều nặng nề.
Chỉ là không tỉnh dậy trong cảm giác khoan khoái.
Có lẽ điều này quá xa xỉ.
Thời còn trẻ, tôi luôn thiếu ngủ, phải dùng cà phê và tắm vòi sen để cố gắng tỉnh dậy, rồi lái xe.
Thật đáng sợ.
Bây giờ thì tôi đi taxi, nên mọi người đừng lo lắng.
Có lẽ chỉ đơn thuần là trầm cảm do tuổi già thôi.
Bố tôi cũng thế, những năm cuối đời, nếu không ngủ được thì buổi sáng có vẻ mệt mỏi khó chịu.
Dù đã nghỉ khám bệnh từ lâu rồi.
Tôi đã nghĩ những người cao tuổi hay gây phiền là vì đã nghỉ hưu, mất dần giá trị quan hệ với bên ngoài.
Hơn nữa, là vì họ dần không thấy giá trị bản thân nữa.
Vì cảm thấy bản thân không còn tương lai nữa.
Tương lai của cậu Yasunari thời tiểu học là thế giới của Astro Boy.
Nhưng Nhật Bản của hiện tại, còn xa mới đạt đến thành phố tương lai trong truyện tranh.
Hôm nay là ngày nghỉ của báo.
Nếu đăng tin tức trên mạng vào ngày này, lượng người xem sẽ tăng lên phải không?
À không, người trong thế giới mạng vốn không đọc báo phải không.
Tôi tự chẩn đoán xem mình có bị trầm cảm hay không, nhưng vì có cảm giác thèm ăn, nên không thể nói là trầm cảm.
Thật tiếc.
Có phải nguyên nhân là do hầu như không uống cà phê không?
Không phải là thiếu caffeine.
Tôi nghĩ thời trẻ rõ ràng là tôi nghiện caffeine.
Bây giờ toàn là trà đen, trà xanh.

Đường huyết 168 Sáng nay là sữa và nước ép cà chua
Đại diện Koyama G Đại diện Thunderbird Phó chủ tịch trạm chăm sóc, nâng cao sức khỏe Thành viên hội đồng Hiệp hội cờ vây Nhật Bản Koyama Yasunari