Công việc có ngày nghỉ của báo

Nhật ký này luôn được viết dựa trên cảm hứng từ những bài báo đăng lúc 2 giờ 30 phút sáng tôi đọc trên mạng.
Vì vậy, vào buổi sáng ngày nghỉ của báo mỗi tháng 1 lần, tôi thường suy nghĩ về việc sẽ viết gì, ngoài những chủ đề thời sự.
Tôi nghĩ có lẽ ngày nghỉ của báo mục đích là để cho những những người người giao báo và in ấn nghỉ ngơi, và cả các phóng viên báo chí, các chính trị gia bị theo đuổi, cũng muốn có ngày đình chiến.
Tuy nhiên, thứ 2 là ngày vứt rác không cháy được, không phải là ngày nghỉ.
Chưa nói tới hộ gia đình, con phố cửa hàng ăn uống sẽ gặp khó khăn nếu họ nghỉ.
Công việc làm 365 ngày, không có ngày nghỉ.
Công việc không thể rời mắt trong suốt 24 giờ.
Công việc của y tế, chăm sóc điều dưỡng cũng là công việc không có ngày nghỉ.
Báo chí hay tạp chí thì có thể phát hành định kỳ.
TV hay internet thì không như vậy.
Thử suy nghĩ thì cả đường phố, nước, nước thải, điện, ga, cảnh sát hay cứu hỏa cũng không như vậy.
Công việc không có ngày nghỉ thì không có đối thủ, trở thành ngành độc quyền.
Việc đầu tư vào thiết bị và phân bổ nhân sự như vậy đối với các doanh nghiệp mới tham gia thị trường là không dễ dàng.
Có cả sự đầu tư từ tiền thuế, việc xây dựng dịch vụ mất nhiều năm.
Tôi muốn hiểu rằng những ngành có thể nghỉ ngơi thì cạnh tranh khốc liệt hơn.
Koyama G không chỉ cạnh tranh mà còn đầu tư số vốn khổng lồ cùng nhân lực ở những nơi không có ai làm, và đã phát triển trong một thời gian dài.
Hơn là việc tự hào, tôi thấy thật tốt khi đã tiếp tục được đến đây.
Công việc không thể nghĩ đến việc nghỉ ngơi hay từ bỏ.
Trọng trách đó thật nặng nề đối với một con người.
Đó là lý do tôi muốn có những người bạn đồng hành.
Thỉnh thoảng, tôi cảm thấy ghen tị với những cơ sở nhỏ có bố mẹ con cái cùng nhau gánh vác.
Tuy là chắc hẳn họ cũng có những khó khăn khác.

Đường huyết 153 Cuối tuần chỉ ngủ nên không đói.
Đại diện Koyama G Đại diện Thunderbird Phó chủ tịch trạm chăm sóc, nâng cao sức khỏe Koyama Yasunari