Đi dạo ở Ameyoko

Hôm qua, tôi đã đến phòng khám chạy thận ở Ueno.
Đương nhiên, nơi đây được dọn dẹp cẩn thận sạch sẽ, tạo cảm giác rất sạch sẽ.
Bức tường cửa sổ nhìn ra hồ Shinobazu nên không gian bên trong cũng sáng sủa.
Nơi này đã trở thành phòng khám nhiều người biết tới.
Gần đó có nhiều quán lươn, thịt nướng.
Là Ueno.
Sau đó, tôi đã đi dạo ở Ameyoko.
Đã bao năm rồi nhỉ.
Không còn nghe thấy tiếng giảm giá cua cá nữa.
Bây giờ có nhiều quán nhậu thông thường.
Asakusa cũng đã thay đổi phải không nhỉ.
Bây giờ, ngoài Ginza tôi không còn đến nơi nào khác.
Có lẽ những khu phố nhộn nhịp ở Tokyo cũng đã khác đi nhiều.
Ngoài con phố Ginza quen thuộc ra thì tôi cũng thấy không an tâm khi đi dạo.
Khi nhiều tuổi, thế giới hẹp lại hơn.
Tôi đã hài lòng với điều đó.
Chỉ trong thế giới của Koyama G, tôi sống mỗi ngày.
Sống 24 tiếng.
Buổi đêm tôi vẫn nói chuyện với nhân viên lãnh đạo cho đến muộn.
Tôi không thể phân biệt giữa những lo lắng cá nhân và lo lắng về công việc.
Có lẽ những ngày cuối tuần chỉ là cảm giác cô đơn.

Đường huyết 126.
Đại diện Koyama G Đại diện Thunderbird Phó chủ tịch trạm chăm sóc, nâng cao sức khỏe Koyama Yasunari