Nằm nguyên trên giường tập trung xem phim

Cho đến năm ngoái, vào dịp tết tôi thường đến rạp chiếu phim ở Hibiya hay Roppongi.
Chỉ như vậy, có phim để xem ở rạp.
Năm nay đúng như dự đoán, tôi bỏ cuộc, đăng ký để xem phim trực tuyến.
Dịp cuối năm này, đến tận giờ tôi vẫn nằm trên giường xem phim suốt.
Tôi vẫn bật tin tức trên TV suốt, nghe tin cựu Tổng thống Carter đã qua đời ở tuổi 100.
Tổng thống Carter không được đánh giá cao trong thời gian làm tổng thống, nhưng các hoạt động cho hòa bình của ông sau nhiệm kỳ tổng thống lại được đánh giá cao.
Tôi nghĩ sau khi nghỉ hưu, tôi sẽ ngồi trên xe lăn đi quanh các rạp chiếu phim hay bảo tàng mỹ thuật, nhưng nếu có máy tính trên giường, tôi có thể đọc báo, xem phim, xem những bộ phim truyền hình tội phạm Mỹ yêu thích.
Chỉ có điều nằm mãi trên giường sẽ làm chân yếu đi.
Gần đây tôi cũng đọc sách trên giường.
Trên chiếc bàn trong phòng ngủ của tôi là cuốn sách tiếp theo sẽ đọc và chiếc cà vạt để sẵn.
Nếu quen với điều này thì có thể áp dụng vào cuộc sống ở bệnh viện.
Tôi không có cảm giác hay cảm thấy bận rộn vào dịp cuối năm.
Chỉ là công việc kinh doanh hàng ngày thỏa mãn và cô đơn.
Là cuộc sống tôi tự lựa chọn nên tôi không định hối hận, nhưng tôi lại nhớ nhung và ghen tị với những ngày Tết khi gia đình quây quần bên nhau.
Đi cùng gia đình đến đền Meiji vào đêm giao thừa là câu chuyện ngày xửa ngày xưa rồi.
Tôi bật máy sưởi trong phòng ngủ nhưng có lẽ do tuổi tác mà tôi vẫn cảm thấy lạnh.
Ở suốt trong nhà hay bị giam cầm?
Bây giờ thì tôi không thấy chán nữa nên thấy cũng may.
Đã 1 năm kể từ trận động đất ở Noto.
Như này có phải là điều tốt không?

Đường huyết 163 Nước ép rau, nước ép trái cây, thạch. Quả óc chó. Đây là nhà tu hành nhỉ.
Đại diện Koyama G Đại diện Thunderbird Phó chủ tịch trạm chăm sóc, nâng cao sức khỏe Koyama Yasunari