Tổ chức vẫn tiếp tục, Ông già không thể nghỉ hưu

Từ thời mười mấy tuổi, tôi đã tích cực tham gia các hoạt động câu lạc bộ, câu lạc bộ những người cùng hâm mộ tiểu thuyết.
Tôi từng làm tổng biên tập tạp chí của những người cùng hâm mộ khoa học viễn tưởng.
Có lẽ các bạn sẽ không tin điều đó.
Tôi cũng tích cực tham gia các hoạt động hòa bình, hoạt động công dân nhằm chống ô nhiễm môi trường.
Thời hai mấy tuổi, tôi thích tiểu thuyết trinh thám, tụ tập xem phim.
Khi có liên hoan phim, tôi lấy ngày nghỉ, dành thời gian xem hàng chục bộ phim.
Từ thời 30 mấy tuổi trở đi, tôi đã tham gia mọi buổi họp nghiên cứu về kinh doanh, các buổi giao lưu giữa các ngành nghề.
Thời đó rất thịnh hành.
Kể từ đó đã 40 năm trôi qua.
Các buổi họp nghiên cứu, các nhóm phong trào công dân hồi đó đã như thế nào rồi nhỉ?
Cái tên vẫn còn, nhưng chỉ còn lại người sáng lập ban đầu và những người đi theo.
Không có thành viên thế hệ tiếp theo.
Tôi nghĩ câu lạc bộ người hâm mộ ca sĩ cũng tương tự.
Trở thành Thủy cung chỉ có nhân vật trung tâm và người hâm mộ đi theo, và cứ nguyên như thế, tổ chức già đi.
Không có sự thay thế, tái tạo.
Vì không thể tiến bộ, tiến hóa theo sự thay đổi của xã hội.
Có phải nhóm theo chủ nghĩa cơ yếu theo ý nghĩa tốt không?
Kết quả là, các tổ chức không có các thành viên trẻ gia nhập sẽ biến mất khỏi xã hội cùng với sự già đi của các thành viên.
Nếu là một nhóm cùng sở thích thì không sao, nhưng là những người trẻ tập hợp cùng nhau ủng hộ đổi mới xã hội thì cuối cùng cứ thế già đi và trở thành nhóm mang chủ nghĩa giáo điều.
Dù là chính trị gia hay ban quản trị của hiệp hội doanh nghiệp trong ngành, những người trẻ ra tranh cử kêu gọi xóa bỏ chính quyền lâu năm đã đã giữ chức chủ tịch trong bốn, năm kỳ, hay là tiếp tục làm chủ tịch suốt đời.
Nói thẳng ra là ở yên trên vị trí.
Không có người kế nhiệm, không có người thay thế mình.
Thực sự nghĩ như thế.
Chỉ có mỗi người đó.
Có phải sự đổi mới chỉ có dưới ngọn cờ cách mạng, khởi nghĩa?
Sự kế thừa một cách ôn hòa là tốt, hay cuộc cách mạng là tốt?
Tôi nghĩ cả hai đều tốt.
Người dân không phải hy sinh vì chiến tranh là tốt.
Nếu người dân có thể tham gia một cách dân chủ thì thật tốt.
Nếu nhân viên có thể nuôi gia đình một cách bình thường thì thật tốt.
Và những người cao tuổi cô độc được chăm sóc thì thật tốt.
Điểm tốt của việc già đi là trở nên bớt mong muốn lợi ích cá nhân hơn.
Nói rằng tinh thần chiến đấu mất dần cũng được.
Đừng nói chỉ là sự suy yếu đơn thuần.
Tôi sẽ không nói là sự giác ngộ, nhưng có cảnh giới của tuổi già.
Ở ẩn sống một cuộc sống yên tĩnh và bình thường.
Tôi nghĩ đó là cuộc sống tuyệt nhất.
Tôi nghĩ gần đây cũng có bộ phim như thế.
Không phải chỉ có mỗi Futen no Tora-san.
Tôi tự hỏi Futen Tora-san lúc cao tuổi thời kỳ sau sẽ sống cuộc sống như thế nào.
Mong họ không làm thành phim.

Ngày 177 sau trận động đất Noto
Đường huyết 187 Gần đây tôi có giấc mơ về thời tôi còn trẻ.
Đại diện Koyama G
Đại diện Thunderbird
Quản lý trạm chăm sóc, nâng cao sức khỏe người dân địa phương Koyama Yasunari