Hoài niệm, luyến tiếc về rạp chiếu phim mini, rạp chuyên chiếu phim cũ

Những ngày cuối tuần thời thanh xuân của tôi là ở rạp chuyên chiếu phim cũ.
Ikebukuro Bungeiza, Shibuya Zensenza, Otsuka Meigaza, Iidabashi Kasakuza, Iwanami Hall, Image Forum.
Và Ginza Namikiza.
Những cái tên cứ lần lượt hiện lên.
Không phải nơi hẹn hò.
Tôi nhớ toàn là những thanh niên luộm thuộm, hâm mộ cuồng nhiệt.
Giống như tôi.
Bữa trưa ngày hôm đó là sữa và bánh sandwich trong rạp chiếu phim.
Tập quảng cáo và bỏng ngô thì đắt nên không mua được.
Gần đây, tôi hay mua tập quảng cáo và ăn bỏng ngô.
Khi trở thành người lớn cũng có điều hay.
Ginza Namikiza chiếu những bộ phim nổi tiếng, tinh tế.
Iwanami Hall có nhiều bộ phim mang tính xã hội mạnh mẽ.
Iwanami Hall và Ginza Namikiza có các cột nhà phía sau, tôi hay dựa người vào đứng xem.
Bây giờ thì tôi không thể đứng xem nhiều lần trong một ngày.
Tất cả các ghế đều chọn trước, lượt khách cũ ra hết, vệ sinh, rồi lượt khách mới vào.
Trở nên sạch sẽ, ổn định, giống như phòng hòa nhạc.
Cũng có cả những nhân viên bán hàng đang trốn việc hay những người lao động làm công trường suốt đêm.
Thỉnh thoảng cũng có khói thuốc lá phảng phất trước màn hình.
Bầu không khí pha trộn giữa sự cao sang đó và sự nhộn nhạo của thành phố có lẽ là nơi thích hợp để xoa dịu cảm xúc nổi loạn của giới trẻ.
Năm ngoái, một rạp chiếu phim mini (rạp chiếu phim độc lập có số lượng ghế tương đối nhỏ không chịu sự kiểm soát trực tiếp của các công ty sản xuất và phân phối lớn, với xu hướng chiếu phim nghệ thuật và các phim ít chính thống) ở thành phố Tokamachi, tỉnh Niigata đã đóng cửa.
Lần này, một rạp chiếu phim mini ở thành phố Sendai, tỉnh Miyagi sẽ đóng cửa.
Không còn cách nào khác, nhưng tôi nghĩ đã không nuôi dưỡng người hâm mộ phim trẻ tuổi.
Có phải giới trẻ ngày nay xem trên trực tuyến với nhiều phim hơn, giá rẻ hơn phải không?
Phim không phải là dành cho người già nhàn rỗi.
Tôi nghĩ rạp chiếu phim là vườn ươm cho những người trẻ nhút nhát, có nỗi sợ hãi, lo lắng về xã hội.
Thư viện cũng tương tự như vậy.
Trưa hôm qua tôi đã ăn sushi ở Ginza với một nam sinh viên trao đổi khoa điều dưỡng đến từ Việt Nam.
Sinh viên đến du học ở Koyama G, hoàn thành 10 tháng đào tạo và trở về Việt Nam.
Tiếng Nhật hoàn hảo.
Sushi cũng hoàn hảo.
Người già thích bữa ăn cùng với người trẻ.

Đường huyết 138 Ngày 123 sau trận động đất Noto
Tôi dùng bút magic để viết số ngày lên tờ lịch cạnh giường. Không quên.
Đại diện Koyama G
Đại diện Thunderbird
Đại diện Koyama Yasunari