Ngày lễ Tanabata ( ngày lễ Thất tịch của người Nhật)
Năm 28 tuổi, tôi bắt đầu sự nghiệp quản lý kinh doanh bằng việc phục hồi lại một bệnh viện cấp cứu đã phá sản.
Tôi nghĩ đối với những người quản lý điều hành nhiều tuổi hơn tôi, thì việc có một người quản lý kinh doanh trẻ tuổi giống như người ngoài hành tinh xuất hiện.
Đối với tôi, thời gian đầu, đồng minh duy nhất của tôi là bố tôi – giám đốc bệnh viện.
Khi tôi thay đổi tất cả các nhà cung cấp cũ bằng cách đấu thầu, tất cả những người quản lý điều hành đang nhận chiết khấu đều nghỉ việc.
Có thể nói là nhờ vậy mà tôi đã có thể phục hồi lại bệnh viện.
Việc chiến đấu mà không có đồng minh rất khổ sở về mặt tinh thần.
Hình ảnh ông bố bác sĩ tận tụy, nghiêm túc với việc việc khám chữa bệnh là chỗ dựa về tinh thần của tôi.
Bây giờ nhớ lại thì bố tôi luôn vui vẻ.
Luôn mỉm cười với bệnh nhân của mình.
Có lẽ đó là tâm thế của ông với tư cách là bác sĩ.
Về công việc quản lý kinh doanh thì ông không mấy quan tâm, nên về mặt này thì người trẻ như tôi khá khó khăn vất vả.
Tuy nhiên, sau đó, có nhiều cơ sở y tế phúc lợi đã được mở trên khắp cả nước.
Lúc nào cũng chỉ có mình tôi đi tới những vùng chưa từng biết tới.
Cả chính trị gia hay viên chức đều là những nhà đàm phán cứng rắn hơn là đồng minh.
Người dân địa phương là cũng có nhiều thương nhân và địa chủ tham lam.
Tại sao tôi lại không bao giờ nản lòng nhỉ.
Nếu cố gắng hết sức, thì trong số các nhân viên địa phương sẽ chỉ có 1 đồng minh xuất hiện.
Dựa vào nhân viên đó, rồi nuôi dưỡng nhân viên đó trở thành người quản lý điều hành cấp cao được gọi là giám đốc quản lý kinh doanh.
Nếu không có nhân viên ấy, sẽ không có sự phát triển tiếp theo của công ty đó.
Người đào giếng.
Phục hồi lại công việc kinh doanh và xây dựng công việc kinh doanh mới đều khó khăn, mệt mỏi.
Điều khó khăn nhất là sự cô độc của người đứng đầu.
Ginza và người bố là giám đốc bệnh viện là quê hương của tôi.
Ngay cả bây giờ, hàng năm vẫn các cơ sở mới được thành lập.
Người chịu trách nhiệm cho việc đó rất vất vả.
Và nỗi cô đơn nơi đất khách.
Tôi hiểu điều đó nhất.
Nhưng không cần lo lắng đâu.
Tôi đang chú ý dõi theo.
Giám đốc điều hành chu đáo đang quan tâm.
Khi cần thiết chắc chắn sẽ tới giúp.
Trở thành chỗ dựa.
Kinh doanh giống như leo núi.
Là con đường vất vả khó khăn.
Khi đó, niềm hạnh phúc là việc có những người bạn cùng nhau đi trên con đường núi.
Kinh doanh là lâu dài.
Giống như cuộc đời.
Vì vậy tôi gọi những đồng nghiệp trong Koyama là những người bạn đồng hành trong cuộc sống.
Chẳng mấy chốc bạn cũng sẽ gặp được tiền bối có suy nghĩ như vậy.
Nếu như bạn ở Koyama G.
Thì ít nhất cũng có tôi có kinh nghiệm như vậy.
Bạn không chỉ có 1 mình.
Bởi vì nhờ có bạn, mà tôi cũng có thể cố gắng cả ngày lẫn đêm.
Hôm nay là ngày lễ Tanabata.
Chúng ta có thể gặp bất cứ lúc nào, không chỉ mỗi năm 1 lần.
Tôi có thể đi tới giúp đỡ bạn.
Bạn không chỉ có 1 mình.
Nồng độ Oxy trong máu 99・98・98
Nhiệt độ cơ thể 36,5 Đường huyết 227
Ngưu lang Đại diện Koyama Yasunari